Với chúng tôi, mỗi lớp học là một Gia đình
Hế lầu Ms.Linh, đã mấy tháng rồi chưa gặp cô nhỉ?? Tháng 6, tháng 7, tháng 8, tháng 9, tháng 10, giờ là tháng 11, ồ 5 tháng rồi !! Ấy vậy mà em vẫn nhớ rõ lắm khóa học đấy... bởi đó là lần đầu em đươc học Tiếng anh.
Em vốn bảo thủ, luôn cho rằng mình không cần phải học tiếng anh vẫn có thể kiếm tiền đều, chỉ cần học chắc mấy môn tính toán là" đủ. Vì vậy mà từ năm lớp mấy nhỉ ?? à! lớp 6, em đã tự động cái môn "ngoại ngữ" này ra khỏi thời khóa biểu. Em luôn tự tin vào kĩ năng xoay sở trong phòng thi cùng với khả năng khoanh bừa max dị của mình. Bằng chứng là trong mười năm học tiếng anh (học từ lớp 3) em chưa có cái bài nào dưới điểm 5 cả.
Khi lên đại học, đứng trước kì thi toeic đầu tiên của trường, em tự tin lắm và em được tận hơn 100 điểm :v:v:v. Ngay sau đó là hàng loạt thông tin về việc: hạn chế tín chỉ, học tiếng anh bổ sung tại trường nếu không đạt mốc điểm toeic từng năm (âu sệt! căng đét ,bối rối **). Thế là em quyết tâm đi học tiếng anh cùng nhóm bạn tại trung tâm Hoangology lớp grammar use.
-Kenny:t dk cho cm hoc ngu phap co ban roi day.Lop Ms.Linh
-Pink: Xinh ko? Xinh ko??
-Em: uầy!! chúng m ơi Ms.Linh's trông như tây!!
-Pink: ầu zê!! Vậy học mới dễ vào chứ.hihi
Thế là em bắt đầu khóa học của mình. Em tự hỏi:'Đếch biết chữ nào học kiểu gì đây, vớ phải cái lớp toàn pro thì ngại lắm'.
Buổi đầu tiên, cô bắn 1 loạt câu hỏi về tên, tuổi,quê quán, mục tiêu của khóa. (Ôi ** ! Cô nói gì ấy nhể??). Ngồi nghe lớp từng người 1 trả lời mà thấy run. Sao mấy đứa nó nói mượt thế nhỉ ?? Nhất là bà chị Chi fan Mu kia, nói như pờ-rồ-phét-sồ. Kiểu này khó theo rồi. Mình thì đến tên trường NUCE viết tắt của gì còn không biết (hihi). Sau đó là khoản tiền phạt. Thôi rồi, thế này thì thành cây ATM cho quỹ lớp thôi. Phải học thật rồi.
Khi những buổi học tiếp theo cứ thế đến, em nhận ra rằng:"ồ!toàn kiến thức cơ bản cả. Giáo viên dậy hay đấy. Mình hiểu. Ngon" =)). Cô phải biết cái cảm giác chia được đúng thì của động từ nó vui như thế nào với em. Đấy là lần đầu em tìm thấy niềm vui từ cái thứ tiếng này. Có lẽ, à không, chắc chắn là do cô, cái cách dạy của cô, tận tình, dễ hiểu, một trái tim luôn tràn đầy nhiệt huyết với học sinh(nhìn cái thằng Minh Tuấn fan arseanl bận vẫn đến lớp dù chậm 1 tiếng là biết)
Và từ đấy, em cứ luôn mong đến t3,t6 hàng tuần để đi học, được chơi mini game (trừ cái khoản măn- ni sì căm-ming ).
Đôi khi những buổi có người thiếu bài, em thấy cô có vẻ giận lắm,cái không khí lớp lúc ấy cũng có chút căng. Không biết cô có giận đến bỏ lớp ko nhỉ? Nhưng ngay sau đó em lại thấy được sự nhiệt huyết của cô,không khí lớp lại tràn ngập vui vẻ.
Điều em cảm thấy có lỗi với cô nhất là những bài test. Dù đã được báo trước nhưng hầu như chẳng có bài nào em làm thực sự tốt. Em lấy lí do là bận học nhưng thực ra là em không sắp xếp thời gian 1 cách hợp lí nhất, chứ bận thì ai chả bận. Nhìn cái điểm test cuối khóa so với các bạn cùng lớp mà em cảm thấy ngại lắm ấy, chắc là cô cũng thấy thất vọng về mình.
Ngày 7/6 khóa học kết thúc, 1 khoảng thời gian bận rộn. Không còn được đến lớp nữa,không còn được gặp cô, không còn được làm cây ATM....có đôi chút hụt hẫng,nhớ nhung.
Cảm ơn cô vì những bài giảng tuyệt vời,về tình yêu với Tiếng anh mà cô đã truyền cho em,cảm ơn cô đã cho em thêm tự tin để nói, viết Tiếng anh mà không còn lo sai ngữ pháp. Em xin gửi cô bức thư này, là cảm xúc của em trong toàn bộ khóa học. Chúc mừng ngày 20/11, chúc cô luôn giữ được trái tim nhiệt huyết, tràn đầy yêu thương trong mỗi bài giảng.
YÊU CÔ,
Tuấn tập tạ ĐZ