Với chúng tôi, mỗi lớp học là một Gia đình
Cô ạ, em vốn là một tên có tâm hồn thô kệch và cằn cỗi. Chẳng thế mà lũ bạn lúc nào cũng bảo ''nghe mày nói như nhét cả đống sỏi vào tai''. Bất chợt một hôm, cái từ 'õng ẹo' rực sáng trong cái từ điển nghèo rớt của em. Em thử áp dụng với bạn bè thì chúng nó mồm há hốc '' sao hôm nay mày giỏi Văn thế''. Đấy, chỉ có một từ thôi mà làm cho cuộc đời em mượt biết bao, cô ạ :)))
Em hay ''phát biểu liều'' trong giờ, nhưng em biết là cô không ghét em đâu(quý là đằng khác :3 ). Em thấy ở đây/lớp G47 này, em được sống là chính mình, thoải mái nhất. Chắc tần suất nhe răng của em là nhiều nhất trong lớp cô nhỉ. Mà hình như cứ nghe cô nói là em lại cười(sung sướng)- mà khi thấy cô cười thì em lại *bật khóc*-vì xúc động.
Rồi thì em hát này, rap này-kiểu rất vớ vẩn nhưng tiềm ẩn nhiều rủi ro :)))
Em vẫn luôn tự trách mình hay lơ đễnh và thở dài trong giờ học. Cô nhiều lần nhắc em, chắc cô sẽ có lần nghĩ là em không thích thú với bài giảng. Trời ơi, em tội lỗi quá, không phải thế đâu cô ạ. Tính em hay tưng tửng như thế cô ạ, em thích học cô lắm luôn <3 mỗi chiều thứ 2 và thứ 5 em lại phóng như bay đến lớp và chắc mẩm sẽ lại có một buổi học tuyệt vời. Khi ấy, 30s chờ đèn đỏ với em sao lại dài đến thế...
Với lại, cô không phải lo đâu, nhờ học cô nên em đã thay đổi dần đều rồi. Chẳng phải chính cô đã dạy em phải biết eye-contact đấy sao. Nó có thể chẳng liên quan gì đến tiếng Anh nhưng là điều mà em nhớ mãi về cô, và có thể rộng hơn một chút, là chính Hoàng Ology với những con người tận tâm đã mang lại!
Em hay bị đem ra làm vật tế -_- cô hay đem em ra làm ví dụ. Yêu anh Hiếu, anh Nhật Anh =))) tất nhiên là nhờ chúng mà em(và mọi người) đều thấy bài học rất trực quan sinh động và khắc sâu-nhưng em đề nghị cô phải lấy ví dụ hay ho hơn, kiểu Chuối 2 is too handsome to die. À lại nhắc đến die, em nghĩ là cuộc đời em vẫn còn tươi đẹp lắm, em chưa thể chết được VÌ CHƯA MASTER TIẾNG ANH :3 em muốn ''phải học'' cô dài dài.
Học vui vì còn được chơi trò chơi nữa cô ạ em rất tích cực ngồi xỉa xói đội bạn và bao biện cho đội mình, chắc nhờ công em nên đội em mới *thắng nhiều-được quà nhiều*-chắc mọi người đều nhường em*bé nhất* :>
Nhắc đến thưởng thì cũng không thể quên Phạt. Em cũng đóng góp nhiều ghê cho quỹ rồi cô nhỉ.Money's coming! Có ai chụp được bộ mặt cười nhăn nhở của khổ chủ không nhỉ ="=
Mà, em cũng thấy mình học chưa nghiêm túc cô ạ, em chưa một lần được thưởng trong các bài kiểm tra, thậm chí còn bị phạt tiền. Vậy là em chưa biết trân trọng công sức cô bỏ ra rồi! Khóa học cũng sắp hết, mà em thì lại vẫn muốn được nghe những lời động viên và chỉ bảo của cô :'(
Hoàng tử bé đã được bạn Cáo của mình nói cho biết về sự cảm hóa, đó là " tạo nên những liên hệ", "Người ta chỉ nhìn thấy thật rõ ràng bằng trái tim. Cái cốt yếu thì con mắt không nhìn thấy.Chính thời giờ cậu đã mất, cho đoá hồng của cậu làm cho đoá hồng của cậu trở nên quan trọng đến thế." Chính thời gian được học cô, em thấy mình đã trưởng thành hơn rất nhiều, từ cách sử dụng tiếng anh cho đến những kĩ năng trong cuộc sống. Em nói thế không quá đâu cô ạ :)
Em đã nghĩ ngợi thật nhiều từ khi biết cuộc thi này, hôm nay trên đường đi học về em cũng take note lại cho có bố cục. Nhưng em bị sao ấy cô ạ, quá nhiều cảm xúc và quá nhiều kỷ niệm, chắc em không thể nói hết, và thế cũng hay, quên quên nhớ nhớ, để rồi nhớ lại thấy mọi thứ thật ngọt ngào như mới ngày hôm qua.
Tiện thể, em muốn lưu tên tất cả G47-ers lên trang web của Hoangtoeic: Hường(chị Hường cute lạc lối<3)-em rất yêu điệu cười của chị :3), Hiếu(anh Hiếu đại ka-đồng hương Kinh Bắc-next to luôn =)), Nhật Anh(là con gái thật tuyệt anh nhỉ :v), Kim Anh(chị hay lẩm bẩm :3), Ngần-Thảo(2 chị dịu, Thắng(nhìn ông tôi thấy rất thiện cảm), Vân Anh(xe đạp teen đây mà :3), Hải Anh(dáng chuẩn bánh mỳ chị ạ :3), Quyên-Huyền(cặp bài trùng=)), Ngọc Linh(Linhbola, em thấy anh với Thắng giống nhau :3), Kiều Trang-Yến(hai chị ít nói-_- nhưng nguy hiểm :)), Hồng Giang(chị váy xòe=)), Sâm(chỉ đơn giản là đẹp trai-)) VÀ CÔ GIÁO XINH ĐẸP MS.NGA
p.s: em đã có thêm một gia đình mới với Hoangology, hành trình chăc sẽ khó khăn nhưng em biết nó sẽ lại tuyệt vời như những kí ức thân thương của em về cô và những trải nghiệm không thể nào quên với G47. Em love cô SO MUCH *bật hơi-loe môi*
-From: học sinh õng ẹo của cô///