Với chúng tôi, mỗi lớp học là một Gia đình
Em chào thầy ạ :)
Bình thường thì em làngười ít nói, ít khi em nói ra suy nghĩ của mình lắm. Mà hôm nay em phải ngồi gõ mấy cái dòng này, vì đây là những tâm sự em thật sự muốn chia sẻ với thầy và cácbạn.
Em bắt đầu học Toeic cách đây 5 tháng, nhưng chẳng biết bắt đầu như thế nào. Rồi mẹ bắt phải học ở trung tâm của thầy (sau vài cuộc điện thoại với chị Mai), thật đúng là duyên phận :). Và em bắt đầu hành trình mình với sự dẫn dắt của thầy.
Cảm nhận đầu tiên là thầy trẻ hơn rất nhiều so với suy nghĩ ban đầu, em tưởng những người thành công phải có tuổi cơ.
Bắt đầu khóa học thì Reading tạm ổn, chứ Listening đúng là thảm họa T.T. Đây cũng là khó khăn lớn nhất của em trong khóa học. Em chẳng biết gì về Listening cả, đến cả từ Meeting em vẫn đọc là “mít tinh” (T tiếnganh = T tiếng Việt). Lúc đầu chỉ mong lấy được 450đ là đạt chuẩn đầu ra ở trường rồi. Rồi mọi chuyện thay đổi sau những buổi học đầu tiên, em đã được học tiếng Anh đúng nghĩa, chứ không phải tiếng Anh-Việt của mình trước đây. Và em thấy một chân trời mới, nơi đó có những hi vọng, mơ ước mới.
Nhưng khó khăn thực sự bây giờ mới đến. Em bắt đầu học và làm theo những gì thầy chỉ dạy (tuy không được hoàn toàn như yêu cầu của thầy), thế nhưng đến bài kiểm tra part 2 trên lớp điểm lại thấp nhất lớp dù cũng đã cố gắng. Lúc đó rất hoang mang và chán nản, đã có lúc nghĩ đến bỏ cuộc…
Và chính những lúc như thế những lời thầy nói, những câu chuyện thầy kể đã không cho em được gục ngã.
Đó là “Diều càng ngược gió càng bay cao”,
đó là “những buổi sáng 5h thầy đã dậy đạp xe mấy cây số ra bến xe bus để đi học”,
đó là “thầy phải đi làm thêm để tự trang trải học phí, những vẫn có thời gian để học tiếng Anh”.
Em chợt nhận thấy điều kiện của mình so với thầy còn tốt quá, ở một nơi khó khăn hơn thầy vẫn làm được, vậy mà em có nhiều sự lựa chọn tốt nhưng lại chọn thành kẻ thất bại sao? Không, em sẽ tiếp tục hành trình của mình, tiếp tục đặt niềm tin vào thầy, học theo phương pháp, đi theo con đường thầy đã vạch ra. Cho đến khi ngoảnh lại em đã bất ngờ về sự tiến bộ của mình.
“Khi bạn chuẩn bị bỏ cuộc thì cũng là lúc bạn đang rất gần thành công rồi”. Vậy nên, đừng bỏ cuộc, cũng đừng mất thời gian nghi ngờ con đường mình đang đi dẫn tới đâu, hãy cứ tin tưởng và bước đi vì hóa ra thầy vẫn ở đây và đang dẫn lối cho bạn :)
Trong khóa học có những lúc em bị phạt vì thiếu bài tập, nhưng điều đó không có nghĩa là em sẽ mãi thiếu bài tập đó, vì ngay khi có thời gian là em học lại, làm lại.
Nếu có lúc nào đó thật sự bạn không sắp xếp được thời gian, bị thiếu bài tập, cũng không sao, miễn là ngày sau có thời gian bạn học là được, còn hơn học chống đối, qua loa để không bị phạt rồi chẳng nhớ được gì.
Một điều nữa, nếu bạn có xuất phát điểm thấp, không bằng được các bạn trong lớp, đừng lo!
Khi trên lớp cả lớp nghe và chọn được đáp án đúng mà bạn gần như chẳng nghe được gì cả, đừng lo!
Khi nhiều người đúng hết 3 câu hỏi mà bạn chỉ đúng 1 câu (mà còn là khoanh bừa nữa) cũng đừng lo!
Miễn là câu hay đoạn hội thoại mà bạn không nghe đc đó về nhà bạn sẽ học thật kỹ lại theo đúng hướng dẫn. Khi đó, ít nhất làvới câu đó, đoạn thoại đó bạn sẽ bằng mọi người, và còn hơn những người chọn được đáp án đúng nhưng nghe không rõ hết và về không học lại.
Và cứ như vậy, từng câu, từng ngày như thế… “Tiếng Anh không phải lợi thế của tôi”, you don’t have to say this anymore. :)
Khi em còn đang lạc lối giữa dòng đời tấp lập (thầy đỉnh sửa là ‘nập’ mới đúng nhưng thầy để nguyên bản vì em vẫn ngọng n-l), còn đang hoang mang về tương lai mịt mờ. Thật may mắn và tuyệt vời khi em gặp thầy. Những buổi học thầy dạy, em đâu chỉ học được kiến thức, mà thứ em học được nhiều nhất đó lại chính là những bài học về cuộc sống, là nghị lực, quyết tâm, niềm đam mê, là những mơ ước đã ngủ quên… Và em tin đó chính là “điều kỳ diệu” thầy vẫn hay nói. Quãng đường thầy dìu bước em đã hết, giờ em phải tự bước đi trên con đường nhiều chông gai nhưng chắc chắn sẽ đầy hạnh phúc. Và thầy sẽ luôn là ngọn hải đăng soi sáng cho em và các bạn trên con đường dài ngày sau. Chúc thầy luôn tràn đầy sức khỏe, niềm đam mê và nhiệt huyết để tiếp tục chiến đấu với các học trò mới trên con đường thực hiện sứ mệnh của mình.
Một lời sau nữa, tuy hơi thừa nhưng “Em cảm ơn thầy ạ!”
----------- Thư chia sẻ của cao thủ Tuấn Điện Biên - Học viện ngân hàng - tăng từ 500+ lên 880 TOEIC -----------