Thật sự là lúc đăng ký học thì em chẳng quan tâm để ý giáo viên là ai đâu vì nghĩ chắc ai cũng như ai cả thôi, đăng ký cùng đứa bạn nó chọn thầy nạy cô nọ thì mình mới phát hiện ra "Ồ mình còn được chọn thầy cô nữa nhỉ!". Nhưng thật ra với cái lịch học trên trường của mình thì chỉ có 1 lịch duy nhất phù hợp với mình, vì vậy cũng chẳng có quyền lựa chọn, cứ để tự nhiên thôi. Nhiều lúc cứ nghĩ rằng "Everything happens for a reason" sẽ làm cho mình cảm thấy nhẹ nhàng và đôi khi cũng sẽ có sự thú vị ^^
Một đứa cùng lớp lúc đó cũng đang học cô, mặc dù nó học cũng không khá lắm và cũng chẳng lên được mấy nhưng khi hỏi vẫn được nó bảo "được" và bảo học đi. Thế là cũng thêm niềm tin vào cái gọi là "tự nhiên"!!
Và rồi cứ thế trong lòng háo hức đến buổi học đầu tiên để xem mình sẽ được học những gì vì em thích tiếng anh. Hồi cấp 3 có đi học thêm và biết mấy cái ngữ pháp cơ bản, rồi hay nghe nhạc Âu Mỹ lắm nên để ý cách họ phát âm, nối âm, rồi từ đó mà thích tiếng anh.
Với bản tính tò mò cũng lên mạng xem ảnh cô để hình dung ra người dạy mình trong 26 buổi học tới sẽ như thế nào đây. Và sau khi xem xong em nhận ra, mình chẳng thể hình dung nổi!
Cứ thế cho đến buổi học đầu tiên, ngồi hồi hộp chờ cô bước vào. Đầu tiên mọi người có thể dễ dàng nhận thấy là nụ cười rất tươi và trong đầu em nghĩ "Uầy, sao cô giáo mà vừa xinh vừa trẻ thế o.O " Cô bắt đầu chào hỏi giới thiệu cũng như hỏi thông tin từng người. Và rồi một lúc sau, khi cô đã nói được khá nhiều điều rồi, em cảm thấy cô có gì đó rất quen. Đúng rồi, chính là lúc cô cười! Chính lúc đó em nhận ra đôi mắt cười của cô, và cả miệng cô, giọng điệu lúc cô nói, rất giống với chị gần nhà mà em rất quý!
Dần dần các buổi học trôi qua thì em đã thấy cô "bớt xinh" hơn so với buổi đầu tiên :)) Không phải vì cô xấu đi, mà là do em không còn bị ấn tượng mạnh như lúc đầu nữa, nhìn quen rồi mà ^^ Càng nhìn quen thì em càng nhận thấy cô luôn nỗ lực truyền đạt kiến thức và cả những tâm tư tình cảm của mình đến bọn em. Mỗi buổi học là những cố gắng hết mình của cô để mọi người hiểu bài, để gắn kết mọi người trong lớp với nhau hơn đúng với "Mỗi lớp học là một gia đình" Cô luôn cố gắng tìm mọi cách để động viên, gần gũi hơn và truyền cảm hứng cho mọi người trong lớp.Cô hay cười lắm, và lúc cô cười nhìn rất xinh, rất tươi ^^ Đôi mắt cười ấy đã trở thành thương hiệu, đã làm bọn em không cảm thấy mệt mỏi dù phải học đến tận 10 giờ kém
Cô phải cười nhiều vào nhé, cười tươi cười xinh cười lung linh như avatar của cô nhé. Em thích nhìn cô cười lắm, thích đôi mắt cười đó lắm. Đôi khi chỉ cần cô cười thôi là đã đủ để truyền cảm hứng rồi ^^ Có những hôm lớp không học thuộc, rồi lấy lý do nọ kia, em biết cô thất vọng, cô buồn nhiều lắm, cô đã đặt cả hi vọng, tâm huyết và nỗ lực của mình mà. Nhìn cô buồn mà bọn em cũng buồn luôn. Lớp mình đầu vào cũng không cao, tinh thần học có lẽ cũng không được như các lớp khác, điểm bài thi giữa kỳ có lẽ cũng chẳng đủ làm cô hài lòng, nhưng mong cô luôn nhớ và yêu thương cái lớp đặc biệt như vậy ^^
Em luôn nhớ câu nói quen thuộc mà cô luôn luôn nhắc đi nhắc lại khi học Listening "Rồi sẽ thấy điều kỳ diệu". Em luôn tin nhưng rất xin lỗi là chưa hôm nào em nghe đủ 2 tiếng một ngày cả :3 Em biết là không thể đổ lỗi, lấy lý do gì để biện minh cả, chỉ là do em không biết cách sắp xếp thời gian của mình thôi. Nhưng em cũng cố gắng nghe nhiều nhất trong ngày có thể, và cũng cảm thấy khả năng nghe của mình tốt lên nhiều. Chỉ cần 1-2 hôm nghe ít là cảm giác khả năng nghe của mình giảm đi rồi. Cô cũng sát sao quan tâm mọi người trong lớp về việc nghe đủ lắm. Vì cô muốn tốt cho mọi người, cô muốn những nỗ lực của cô được đền đáp mà.Em biết khi thấy mọi người tiến bộ là cô cũng mừng lắm.
Thỉnh thoảng vào fb cô xem và thấy cô cũng bình thường như những cô gái trẻ khác, cũng những sở thích phim Hàn, các anh đẹp trai Hàn Quốc, cũng những gu âm nhạc, những suy nghĩ như các cô gái trẻ cùng lứa, cũng mơ mộng và đáng yêu như vậy :))
Hi vọng cô vui với cái bánh gato (mà cô chỉ được vài miếng, còn phần lớn là bọn em ăn) cùng với món quà ý nghĩa đó, để rồi luôn nhớ rằng mình đã từng dạy một lớp tuy lười học nhưng luôn vui vẻ như thế :)) Mong rằng cô đã có những giây phút vui vẻ trẻ lại vài tuổi (mặc dù đã trẻ sẵn rồi)
Đọc đến đây chắc cô cũng biết lớp nào rồi nhỉ, nhưng chắc cô chẳng biết em là ai đâu :)) Cô cũng không phải hỏi lớp vì em cũng sẽ không nhận đâu :)) Sau này nếu có cơ hội có thể em sẽ nói ^^ Cũng chỉ còn 6 buổi học nữa thôi là chúng em không được học xô nữa, không được nghe giọng nói, nhìn thấy nụ cười tươi như nụ cười của Bác Hồ trên tờ tiền polime 500k nữa. Đúng là nhanh thật! Mới ngày nào vào lớp còn lạ lẫm bỡ ngỡ với mọi thứ mà giờ đây tất cả đã trở nên quen thuộc đến mức không muốn rời xa. Khi nào đi thi có điểm nhất định em sẽ báo cho cô, hi vọng cô sẽ không phải buồn mà sẽ lại nở nụ cười tươi như hoa đồng tiền đó ^^ (mặc dù em không nhìn thấy) Và còn hi vọng cô sẽ nhận được nhiều tin vui nữa.
Cuối cùng, em chúc cô luôn mạnh khỏe, trẻ trung xinh đẹp, luôn giữ được nụ cười tươi với đôi mắt cười đã làm nên thương hiệu, luôn hạnh phúc, gặp nhiều may mắn và luôn thành công trong cuộc sống. Best wishes for you!!!
*Hi vọng cô sẽ được giải để lớp có một buổi liên hoan hoành tráng mặc dù trước mặt là thầy Duy đz - đối thủ nặng ký cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng*
Hãy Like và Comment dưới bài viết này.
Điểm bình chọn được tính bằng số like kèm comment duy nhất trên link gốc bài dự thi trên website http://HoangTOEIC.com
Link event: http://hoangtoeic.com/viet-cho-thay-co-giao-toi-yeu