Với chúng tôi, mỗi lớp học là một Gia đình

Bạn đang truy cập như là khách vãng lai. Click để đăng nhập

Tab chính

Bạn đang ở đây

MÌNH ĐÃ HỌC ĐÁNH MÁY TÍNH NHƯ THẾ NÀO?

MÌNH ĐÃ HỌC ĐÁNH MÁY TÍNH NHƯ THẾ NÀY? CÒN BẠN THÌ SAO?

 

(nhân tiện tự dưng hôm nay gặp bản word chuối chuối...)

____________________________________

 

Thời đại này rồi mà nhiều bạn trẻ giờ đánh máy tình vẫn còn mổ cò, chế bản máy tính thì tùm lum tà la, dãn dòng linh tinh, mục lục lộn xộn... ngày xưa mình cũng rất gà về word... nhưng có nhiều điều nho nhỏ đã thay đổi điều đó...

 

Một.

Mình có một anh bạn thân rất hay đọc tiểu thuyết và hay cho mình mượn tiểu thuyết. Mùa hè năm ấy, mình mượn được một cuốn tuyệt vời là 'Thùy Dương Nguyên Thủy'. Đó là một câu chuyện tình tuyệt vời và hành trình khám phá về rừng núi Viễn đông và tình yêu của hai con người rất trẻ. Tiếc là cuốn sách đó quá cũ không thể photo được, mà cũng không có ở hiệu sách. Vì vậy, mình quyết định sẽ mỗi ngày gõ một vài trang sách để lưu giữ lại cuốn sách tuyệt vời này. Kết quả là sau tháng hè thì trình đánh máy 10 ngón lên rõ rệt, và tuyệt vời hơn thế, mình nhận ra rằng thật thú vị khi đánh máy như vậy vì mình được hóa thân vào nhân vật, được tưởng tượng ra lời thoại của nhân vật mỗi khi gõ, lại càng khâm phục tác giả với ngôn ngữ thật thông minh và xử lý thật phong phú và đầy bất ngờ. Giờ nghĩ lại về tác phẩm ấy vẫn thấy thoang thoảng một vị ngọt trên môi như nụ hôn đầu...

 

Hai.

Có một tối nọ, một bà chị xã hội gọi hỏi mình có biết chế bản máy tính không vì bà ý cần mình edit luận văn thạc sĩ 300 trang sáng hôm sau cần. Mình nhận đại bảo biết làm (vì có tiền mà: 200k hồi ý khá to, suất cơm có 4-5 ngàn). Thực ra mình không biết :D. Khi gặp bà chị mới ngã ngửa ra vì mình không biết gì nhưng vì sáng sớm hôm sau đã cần nên vẫn phải giao cho mình làm. Vậy là sau khi được training 30' mình ôm file đến nhà thằng bạn thân. Đêm đó hai thằng thay nhau thức trắng đêm và gà gật để chế bản luận văn. Cũng may sáng ra hoàn thành kịp thời hạn, có tiền tiêu và quan trọng hơn cả. Từ sau đó, mình đã biết thế nào là chế bản và tình bạn thêm gắn bó với thằng bạn chí cốt.

 

Ba.

Hồi sinh viên mình có phụ trách một nhóm dịch tài liệu cho một dự án của trường khoảng vạn trang giấy (khoảng hơn chục triệu). Dù có quy ước sẵn về format nhưng khi combine phần việc của các team member lại là một cảm giác ức chế kinh khủng vì format vẫn xộc xệch, rồi thì header, footer, bảng biểu cứ lộn tùng phèo... nhưng bụng bảo dạ là việc này phải xong đúng hạn... kết quả là lúc nộp thì anh sếp chê te tua là bọn mày gà thế. Cũng may anh dạy cho nhiều điều mới tỉnh ra được. Lúc ấy mình băn khoăn tự hỏi: ôi Microsoft Word thật kỳ diệu, mà làm sao anh ý biết được nhỉ? Giờ nghĩ lại chắc là anh ý cũng được có người chỉ cho hoặc chịu khó mầy mò đọc help...

 

Bốn.

Có một hôm mình chợt phát hiện ra là mình gõ tiếng Anh chậm như rùa, chậm hơn tiếng Việt nhiều. Chết thật, thế làm sao mà làm công ty nước ngoài được. Vậy là lại lên một kế hoạch gõ một cuốn sách tiếng Anh nào đó để luyện tay.

 

Ai mà ngờ được rằng cuốn sách đó sau này chính là tiền thân của giáo trình TOEIC Focus.

Ai mà ngờ được rằng việc soạn giáo trình liên tục trong những năm vừa rồi thuận lợi nhờ phần nhiều của những điều nhỏ bé ấy.

Ai mà ngờ được mình vẫn giữ thói quen nhận bừa công việc để rồi vừa học vừa làm...

Ai mà ngờ rằng mình vẫn luôn bồi hồi nhớ lại câu chuyện tình yêu dang dở đầy tiếc nuối ấy mỗi khi đi rừng leo núi...

 

Còn bạn thì sao? Bạn học đánh máy như thế nào?

 

Hoangology