Với chúng tôi, mỗi lớp học là một Gia đình
Thân gửi thầy Duy dz và tập thể 0916P6 thân yêu!
Tôi đến với Hoangology vào một buổi chiều thu cuối tuần, không báo trước, chẳng hẹn lịch cụ thể. Cảm giác đầu tiên mà tôi cảm nhận được là vừa lạ lẫm mà lại có chút thân quen. Trước đó khoảng một tuần, anh trai tôi từ nước ngoài gọi điện về,nói chuyện một hồi cuối cùng anh phán: “Đi học phát âm đi, ra Hoangology mà học.” Tin tưởng ông anh vô điều kiện, tôi tìm hiểu trên mạng rồi vào đăng ký học. Có nhiều khung giờ và lớp khác nhau, chả hiểu nghĩ thế nào tôi lại chọn học buổi tối.Thế là tôi đăng ký lớp của thầy Duy, mã lớp 0916P6, giờ bắt đầu 19h30.Khoảnh khắc ấy, tôi đã nghĩ rằng, một lớp học tiếng Anh chỉ vọn vẹn trong vòng hai tháng, nhanh như thế thì có thể để lại gì trong tôi đây. Tôi rủ đứa bạn cùng phòng đi học cho đỡ chán. Nhưng, tất cả mọi chuyện đã hoàn toàn thay đổi, mọi suy nghĩ ấy của tôi chẳng thể tồn tại được lâu vì thầy tôi thật sự là một người thầy rất tuyệt vời.
“Xin chào các bạn,mình là Duy.Biệt danh là thầy Duy đẹp trai. Rất vui được trở thành giáo viên của tất cả các bạn.” Ấy là câu nói đầu tiên của thầy với chúng tôi trong buổi đầu khai giảng.Cả lớp cười ầm lên và tự nhiên tôi thấy mọi chuyện không còn như mình tưởng nữa. Trong suốt hai tháng sau đó tôi đã hiểu về một lớp học được xem như gia đình thứ hai.Tôi đã hiểu ra rằng mỗi ngày đến lớp đều mỉm cười là một chuyện tuyệt vời như thế nào.Thầy tôi đã truyền cảm hứng cho tôi,cho mọi thành viên của lớp.Đối với tiếng Anh tôi chưa bao giờ thấy mình yêu nó đến thế. “Mỗi ngày đến lớp là một ngày vui”,lần đầu tiên cảm thấy câu nói ấy chẳng sai chút nào. Mọi thành viên trong lớp tôi đều rất tình cảm và đoàn kết đến mức tôi mong gặp họ mỗi ngày, mong đến ngày đi học biết bao.Thầy nói: “Ai không nhớ hết tên các bạn 5 nghìn nhé.”. Cả đám vội vội vàng vàng hỏi tên nhau trong buổi đầu tiên, chả còn gì để mà lạ với lẫm nữa.
“Một lỗi s,z,for 5 nghìn. Đi học muộn phải báo trước 30 phút, không thì phạt. Nghỉ học không xin phép, phạt, làm không đủ bài tập, phạt….” Những điều luật ấy của thầy khiến đám học trò nhăn nhó trong đau khổ , đau khổ mãi cho tới khi kết thúc khóa học, muốn nghe tiếng thầy: “Ai chưa nộp phạt nộp đi nào” cũng thật khó.Lớp chúng tôi mỗi người một trường,vô tình gặp nhau và trở thành một khối tại phòng học 3E ấy.Tất cả,đều trở thành những điều đẹp đẽ trong tim tôi .
Tôi sẽ không bao giờ quên câu nói của thầy tôi: “Nếu giờ thầy không phạt các em thì sau này xã hội sẽ phạt các em.Mà không phải chỉ là 5 hay 10 nghìn nữa.Hãy nhớ, chỉ khi các em không có lỗi thì người ta mới không thể bắt lỗi được.” Cứ như thế, suốt hai tháng ,thầy dạy chúng tôi đâu phải chỉ dạy phát âm tiếng Anh.Thầy còn dạy chúng tôi cách sống, cách làm người nữa.Thầy còn sửa cả lỗi tiếng Việt cho những thành viên bị ngọng thanh.Tôi cứ nghĩ mãi, sao thầy mình nhiệt tình thế, tốt thế. Có lẽ rất đơn giản, vì thầy là một giáo viên rất có tâm! ^ ^.
Tôi đã nói với bạn chưa, rằng thầy tôi rất trẻ ấy.Đợt cuối khóa học của chúng tôi thầy chuẩn bị làm đám cưới.Cả lũ học trò mừng rỡ cười gian với nhau phen này được ăn cỗ cưới miễn phí và như ngầm định, chẳng ai nhắc gì tới việc sắp chia tay.Những buổi học cuối cùng lần lượt đi qua và kết thúc trong sự ngỡ ngàng của chúng tôi. Thầy bảo bài test cuối khóa ai được điểm cao nhất sẽ được thưởng và được chụp ảnh với thần tượng.Cả lớp ngã lăn ra “ôi giời” nhưng tôi biết, bọn tôi thật lòng hâm mộ thầy lắm lắm.
Hai tháng, thật nhanh làm sao.Cứ ngỡ là sẽ không có gì đặc biệt, nhưng cuối cùng cứ từng chút một ngấm vào trái tim tôi. Thầy tôi đã đưa chúng tôi lại với nhau, đã khiến chúng tôi không chỉ biết đến nhau mà còn coi nhau như anh chị em trong nhà. Chúng tôi đã có với nhau biết bao nhiêu kỉ niệm, cùng nhau ăn đêm, cùng nhau tập kịch, cùng nhau học bài….Có thể, theo thời gian, thầy tôi sẽ chẳng thể nhớ tất cả chúng tôi nữa nhưng đối với chúng tôi, thầy nhất định sẽ là một người thầy vô cùng đặc biệt trong cả quãng đời dài phía trước.Người thầy luôn khiến chúng tôi phải dối lòng mà công nhận thầy đẹp trai nhất VBB, người thầy khiến chúng tôi có trách nhiệm với bản thân, có trách nhiệm với công việc của mình được giao hơn bao giờ hết.
Thầy ơi, em chỉ viết được mấy dòng này.Không đủ để nói lên tất cả nhưng điều ấy không quan trọng thầy nhỉ.Em chúc thầy sẽ luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và thành công, chúc thầy sẽ mãi là thầy Duy dz với chủ nghĩa phát xít-thần tượng lớn trong lòng đám học trò 0916P6 thầy nhé.
Nhớ thầy và nhớ lớp rất nhiều!
“Hãy Like và Comment dưới bài viết này.