Ngày hôm ấy nói thật là em tự cảm thấy mình rất khó ở, nhiều chuyện bực mình từ sáng sớm tinh mơ, đi làm lại bị sếp mắng :( em muốn đến lớp để học là một phần, mà còn để được gặp cô giáo, gặp bạn bè và để trút bỏ toàn bộ những mệt nhọc bên ngoài cửa lớp.
Nhưng dường như vận đen đủi của hôm ý vẫn chưa buông tha em. Cô giáo có việc không đến dạy và gần đến giờ học, một "anh" bước vào lớp và nói: "Hôm nay cô giáo bận, mình thay cô hướng dẫn các bạn một buổi nhé".
Ngay lúc ý em đã nghĩ là: trẻ thế này không biết liệu rằng dạy có hay như cô mình không, nhưng thôi được cái tươi cười mà nhìn cũng sáng sủa đẹp trai (em bị bệnh mê zai đẹp, hay bị mềm lòng lắm huhu). Thầy bắt đầu bằng việc kiểm tra bài cũ, có mấy bạn học bài chưa kỹ ở nhà nhưng thầy không mắng mà chỉ nhận xét và sửa lại cho các bạn một cách tỉ mỉ và đưa thêm lời khuyên về cách học sao cho hiệu quả, còn dặn buổi sau cô giáo kiểm tra lại phải nói trôi chảy để cho cô vui nhé. Trời ơi, ở đâu mà chân thành và dễ thương vậy. Em ngay lập tức có ấn tượng tốt về thầy lúc ấy.
Rồi vào lúc học bài mới, em mới thấy thầy còn vui tính nữa, các ví dụ thầy đưa ra luôn làm cả lớp cười ồ hết lên, mấy bạn trong lớp còn trêu lại thầy và thầy ngượng nghịu cười trừ kiểu bị "bắt nạt" ý ạ. Hôm ý em cảm thấy buổi học vui mà nhẹ nhàng thư giãn lắm ạ, thật không bõ công đến lớp. Mà cả buổi hôm ý hình như lúc nào em nhìn cũng thấy thầy đang cười, nụ cười ấm áp làm em thấy dù là buổi đầu tiên được học thầy, nhưng em có cảm giác như thân thuộc từ lâu.
Đến cuối buổi, có bạn hỏi thầy tên là gì, thầy nói "À, mình tên là Đức". Lúc ý em có nghĩ là hoá ra là thầy Đức Công Túa đây. Thế này mà sao lại "Công Túa" nhỉ, hay thầy có bị "ấy ấy" không (huhu nếu thầy có đọc đến đoạn này thì em xin lỗi thầy nha, em chỉ nói thật suy nghĩ lúc đấy thôi ạ).
Trên đường về em cứ nghĩ lại các ví dụ thầy đưa trong giờ mà buồn cười, không ngờ nó đúng thế và "đời" thế. Xong đến hôm sau cô giáo hỏi bài cũ em nhớ hết, trả lời được rồi còn được cô khen nhé, cảm thấy mình có năng khiếu học tiếng Anh phết ạ haha.
À có một lần nữa em bị đi học nhầm buổi :( bơ vơ không có ai đang định đi về lại gặp thầy lần nữa. Thầy vẫn nhớ tên em còn bảo em vào trong nhà ngồi cho mát, đứng ngoài làm gì cho khổ chết nóng. May quá em cũng đang có mấy chỗ thắc mắc muốn hỏi. Thầy nhiệt tình kinh khủng luôn ạ, trả lời em xong còn hỏi tiếp em có băn khoăn gì khác không, rồi tự hỏi thêm bao nhiêu thứ xem em đã hiểu thật chưa, phần nào em không hiểu lại giảng tiếp. Xong bài rồi thầy ngồi nói chuyện hỏi han rồi cho em nhiều lời khuyên hữu ích cho việc học tiếng Anh, cho em thêm động lực cố gắng hơn nữa.
Em cảm ơn thầy nhiều lắm ạ. Dù em mới có may mắn được học thầy một buổi nhưng thầy đã truyền cho em cảm hứng với môn học mà em trước giờ không hề thích, thầy luôn nhiệt tình giúp đỡ mỗi khi em hỏi bài, em sẽ nhớ mãi những "thí dzụ-thú dzị" của thầy. Sắp tới ôn thi, em sẽ hỏi thầy nhiều nhiều nhé ạ :(
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam, em chúc thầy tràn trề sức khoẻ để tiếp tục lan toả niềm vui, ngọn lửa nhiệt huyết và cảm hứng đến với nhiều bạn học viên hơn nữa ạ