Với chúng tôi, mỗi lớp học là một Gia đình

Bạn đang truy cập như là khách vãng lai. Click để đăng nhập

Tab chính

Bạn đang ở đây

Viên Hồng Quang - Cô Thu Ba

Gửi cô Thu Ba!

Lời đầu tiên, em chúc cô Ba luôn vui vẻ, luôn cười, luôn hoàn thành suất xắc hơn nữa trong công việc dạy học của mình.

Cách đây đúng 8 tuần chẵn, em tham gia khóa học Pronunciation – Phát âm của trung tâm. Thực sự em không sẵn sàng lắm cho buổi học đầu tiên, vì đơn giản là em chưa tự tin về khả năng của mình. Cô à! Ấn tượng đầu tiên của em dành cho cô là cô rất xinh. Tiếp theo là cái tên rất đặc biệt của cô. Tiếc là đôi mắt trong cái tên ấy em chưa được vinh dự vào trực tiếp nhìn, toàn là nhìn qua kính cận của cô…

Qua quá trình học tập, 15 buổi ít ỏi nhưng kỷ niệm với em về lớp P165 không hề ít. Buồn có, vui có, và việc khiến em thấy buồn và xấu hổ nhất là việc không thể nhớ được số lần thiếu bài tập của mình, nó đã tố cáo tinh thần trách nhiệm tồi tệ của em, nhiều khi muốn nán lại gặp cô chỉ để nói lời xin lỗi, nhưng khó thật cô ạ. Có một lần em đã chia sẻ cho cả lớp biết ước mơ của em là làm một CEO. Nói thật là lúc đó em không biết từ Diễn giả trong Anh ngữ là gì, buột miệng em mới nói vậy. Nhưng là dù làm gì đi nữa, em luôn cần đến chữ “trách nhiệm” điều quý giá nhất mà em nhận từ khóa học. Khi em nghĩ em không làm được thì khi đó chính thức em thất bại. Em rất nhớ câu nói này của cô. Em hiểu là cô luôn muốn những điều tốt đẹp nhất đến với em nói riêng và cả lớp nói chung. Nhưng cô ạ, cũng chỉ vì không dám đối diện với trách nhiệm của mình, mà em đã đổ thừa là em không có khả năng. Thủy thủ tồi đổ thừa tại gió là một câu ngạn ngữ rất nổi tiếng của đất nước Tây Ba Nha. Mõi lần làm thiếu bài tập lại là một lần em lại đổ thừa, lại chối bỏ trách nhiệm của mình. Đến một thủy thử điều khiển con tàu còn chưa tròn vai, nhưng em luôn mơ tưởng một ngày không xa sẽ làm một thuyền trưởng chỉ huy con con tàu. Giấc mơ ấy hoàn toàn không viển vông, phi lý. Nhưng lại đang bị chính em biến nó thành trò cười. Nhiều khi bế tắc trong công việc, em lại nhớ đến chữ TRÁCH NHIỆM ấy để hành động, lại thầm cảm ơn lớp mình…

Bên cạnh đó, những kỷ niệm vui của lớp, không thể quên những buổi thuyết trình, những trò chơi vui nổ trời, hehe… Nghĩ thì nhiều nhưng chẳng biết diễn tả thế nào, cũng sắp phải đi dạy rồi nên xin phép cho em tạm gác những lời lủng củng tại đây.

Lời cuối, một lần nữa em chúc cô luôn vui vẻ, tươi trẻ và cố gắng hơn nữa để có những lớp P166 P167 tốt hơn nữa. Và em cũng cảm ơn trung tâm đã cho em những kinh nghiệm, trải nghiệm học tập tuyệt vời.

Em xin cảm ơn!

Hà Nội 6h30pm 25/11/2014

Viên Hồng Quang