Với chúng tôi, mỗi lớp học là một Gia đình

Bạn đang truy cập như là khách vãng lai. Click để đăng nhập

Tab chính

Bạn đang ở đây

Vân Anh - Học sinh lớp IELTS Change 0717IE thầy Hoàng

Lâu lắm rồi mới lại loay hoay với những dòng cảm xúc, kì cạch thôi thúc muốn viết một điều gì đó... Nên lần này quyết tâm gõ ra những điều chưa kể hoặc chưa dám nói :)))

Xuất phát điểm là một người thi khối A dù rất thích khối D (do yêu Văn, ghét Toán, dốt TA - hơi mâu thuẫn tẹo), hồi 4 năm trước tự nhận thức được điểm mạnh điểm yếu của mình nên đã tập trung ôn Toán, Lý, Hoá và đỗ vào KTQD.

Giờ ngẫm lại nếu mà định mệnh không vào dc KTQD thì đã ko biết đến việc phải học Toeic mới cho tốt nghiệp (bây h khoá mới yêu cầu là Ielts 6,5 mới dc ra), cũng như sẽ không biết có một trung tâm tiếng anh nhỏ xinh nằm trong ngõ Lê Thanh Nghị tấp nập người qua lại ấy, và tất nhiên điều quan trọng nhất là không biết đến thầy - người thầy, người sếp, người bạn đồng hành cùng em tính ra cũng đã hơn 3 năm qua...

Ngày hôm qua là một ngày đặc biệt của lớp, ngày mà thầy vẫn gọi là ngày "bắt đầu hành trình học tập thực sự của chính các em khi mà thầy ko còn ở bên cạnh nữa". Nghe giọng thầy rung động theo từng câu hát của "Cha và con", rồi "Đường tới ngày vinh quang", e càng thấy thấm thía những điều mà thầy vẫn hay so deep trong lớp, những thứ nghe cứ xa xôi, cứ không tưởng mà kỳ thực là sau này chắc hẳn chúng em sẽ nhận ra.

"Và con hãy sống

Hơn cha đã sống

....

Con hãy vững bước

Bằng đôi chân

Dõi bước con đi

Và cha mong con

Nên người."

Lớp mình chắc chắn là cũng đã đem đến cho thầy nhiều niềm vui và cả những nỗi buồn nhiều không kém. Vẫn còn nhớ lần đầu tiên e bị gọi lên nói kiểm tra bài, hôm ấy tuyệt nhiên ngồi im không nói được gì hết, không trả lời được một câu hỏi nào của thầy. Chắc lúc ấy thầy đã bị em làm "tan nát trái tim". =)))

Nhưng có một điều đã giúp em cố gắng nhiều hơn từ ngày ấy và mãi sau này, đó chính là một dòng tin nhắn "Fighting" của thầy ngay sau buổi ấy. Dù ngắn, dù nhỏ bé thôi cũng đủ giúp em có thêm động lực cố gắng thật nhiều.

Ngày hôm qua là buổi học cuối cùng của lớp, mặc dù thầy có vướng bận một số thứ và biết chắc sẽ bị mắng khi về nhà, nhưng thầy vẫn ưu tiên dành trọn vẹn cả thời gian cho mười mấy con người "trẻ" này. Thầy luôn thích trò chuyện ân cần vs học sinh như thế, luôn say mê trong từng lời hát như thế, và vẫn luôn nắm tay chúng em dẫn bước đi cho tới tận cuối cùng....

Ngày hôm nay nơi ấy, lớp học 3E quen thuộc giờ đã là những con người khác, những thế hệ học sinh khác sẽ viết tiếp nên ước mơ về sứ mệnh Con đường thẳng của thầy. Từ nay về sau, chắc chắn là sẽ có nhiều người hơn nữa cùng góp phần biến ước mơ ấy của thầy thành hiện thực. Và em một lần nữa, cảm ơn thầy thật nhiều ạ.

Cảm ơn thầy đã đồng hành cùng lớp mình trong suốt 4 tháng qua.

Cảm ơn thầy là người khiến em cảm thấy yêu tiếng anh thêm chút nữa.

Cảm ơn thầy vì đã là một trong những người sếp đầu tiên của em trong hành trình sự nghiệp.

Và cảm ơn thầy vì đã là một người bạn luôn sẵn sàng chia sẻ, đồng hành với mười mấy con người vừa "đáng yêu" vừa "lầy lội" của lớp mình. ❤

Ps: Gửi lời thân tặng các thành viên trong lớp:

Người ta bảo kiếp trước 500 lần ngoái đầu nhìn lại mới đổi được kiếp này 1 lần gặp thoáng qua, phải chăng chúng mình đã ngoái đầu không chỉ nhìn thầy mà nhìn nhau 5 tỉ lần nên mới dc gặp nhau suốt 4 tháng như vậy :)))

21/10/2017 - "Cảm ơn tình yêu... dành cho chúng ta... Một đêm nhớ mãi"