Với chúng tôi, mỗi lớp học là một Gia đình

Bạn đang truy cập như là khách vãng lai. Click để đăng nhập

Tab chính

Bạn đang ở đây

FMBT08 - 0915P4 Family gửi cô - Chu Thùy Dương

0915P4 Family gửi cô,       

Cô ơi, đây là bài viết “Viết cho cho thầy cô giáo tôi yêu” tại Hoangology nhưng với cá nhân em đây là một vài dòng em gửi riêng tới cô trước khi lớp kết thúc khóa học cô ạ.

Buổi học vừa rồi em biết có lẽ là buổi học lớp mình gây buồn nhất cho cô.  Cô không thất vọng đâu, em biết mà, nhưng chắc chắn cô sẽ rất buồn. Buổi cuối của lớp rồi nhưng từ những người cô gọi là “ chăm học nhất lớp” cũng đến lớp với tinh thần bận quá nên chưa học thuộc bài thì chắc hẳn làm cô buồn lắm. Vô tình thế nào mà buổi học này quá nhiều người đều không thuộc bài, cứ như bệnh lười lây lan đến cả lớp. Nhưng em chắc chắn rằng mọi người sẽ biết cô buồn và cố gắng tập bài nói cuối khóa thật tốt để coi đó như một món quà tặng đến cô.

Cuối khóa học ProFocus rồi nhưng cô có nhận thấy lớp mình khác ngày đầu tiên một trời một vực không ạ? Sau buổi học đầu tiên em thầm nghĩ chắc cứ thế này đến cuối khóa thôi, không khí ngượng ngùng, trầm mặc, mọi người ít giao tiếp với nhau quá. Lúc đó em chỉ nghĩ cô sẽ là người duy nhất có thể phá vỡ được bầu không khí này. Và đúng như vậy, ngay từ buổi thứ hai, khi em bước vào lớp đã thấy hoàn toàn khác. Em thấy cảnh cô đang chữa lỗi phát âm cho từng người một, rất tỉ mỉ và chi tiết. Hình ảnh đó với em đến giờ quá đỗi thân quen rồi ạ. Cô nhớ lỗi sai của từng người, cô chăm chút đến từng bạn, luôn luôn chọn những từ mà người đó đọc chưa chuẩn để họ đọc lại cho cả lớp nghe, đến mức giờ hỏi mỗi thành viên trong lớp rằng người nào hay sai âm gì chắc lớp mình ai cũng biết hết. Ví dụ chị Trang, anh Hiếu, Hồ, chị Hoàng Anh, Loan, Sang, Dung, ...và ngay cả em sai, yếu ở âm gì, tại sao sai và sửa như thế nào cho đúng chắc cả lớp cùng biết.

Cô không chỉ quan tâm học sinh trong 2h học trên lớp, mà còn rất tình cảm ngoài giờ. Chị Hồng Anh bận việc riêng không thể theo học tiếp, cô đã cố gắng để xếp lớp cho chị học bù, khuyên chị cố gắng sắp xếp thời gian để học. Không chỉ có vậy, cô còn hô hào cả lớp kêu gọi chị ấy quay trở lại lớp. Mặc dù kết quả không như cô trò mình mong muốn nhưng ai cũng hiểu cô đã cố gắng rất nhiều trong chuyện đó. Cô cũng là người trả lời mọi thắc mắc trên facebook, liên tục gửi quà cho chúng em. Cô có nói : “Đừng nghĩ BTVN là việc phải làm, mà hãy coi đó là món quà giáo viên tặng, ai chịu khó tập luyện thì cuối khóa người đó sẽ nhận được phần thưởng xứng đáng thôi” (Tư tưởng đó với em thôi nó cũng đã là một món quà rồi cô ạ). Cô liên tục nhắc nhở những ai trễ hẹn nộp bài, nhắc tên từng người, hỏi lý do và tận tình giảng giải việc mọi người phải cố gắng thu xếp công việc và hoàn thành BTVN thì việc học này mới hiệu quả được. Những điều nhỏ đó thôi nhưng đã tạo ra hình ảnh Ms.Suzi - một cô giáo luôn sống tình cảm, nhiệt tình và quan tâm lo lắng cho học sinh, giúp học sinh khắc phục từng khó khăn một.

Hiện giờ trong đầu em có những hình ảnh quay ngược lại quá khứ cô ạ. Buổi đầu lớp không ai nói chuyện, bắt chuyện với ai, thế cơ mà đến tầm này, sau 15 buổi học chung với nhau thì lớp mình đã có thể đồng lòng “dìm” giáo viên những lúc quan trọng. Cô có nhớ câu “ Nếu comment này được 10 Like thì buổi sau cô Suzi phải hát một bài trước lớp”,  “Em quý cô nhất nên em mới gắp mời cô miếng đó đầu tiên đấy ạ”, rồi còn câu “ “Lé” cũng không thoát được”...còn nhiều câu nói kinh điển của mọi người nữa mà em không muốn nói ra, sợ lại bảo “dìm” cô thật.

Em biết cô dành tình cảm cho mọi người nhiều, nhưng chắc cô cũng biết mọi người cũng dành rất rất nhiều tình cảm đặc biệt đến cô chứ ạ?

Được học cô và là thành viên trong lớp 0915P4 của chúng ta em thực sự thấy mình thật may mắn. Gặp được nhau đã là duyên rồi, nhưng sau đó được cô đồng hành trên cả một chặng đường với em và các bạn còn thấy tuyệt vời hơn nữa. Nhiều tình cảm mọi người dành cho cô có nói với nhau mà có thể cô không biết. Sang có nói với em: “Chị ơi, em về nhà giờ toàn nghĩ đến lớp mình, bạn đại học em có khi chưa biết tên, vậy mà...” Loan thì nói: “Cô mình nhìn vậy dễ thương mà, sao cô cứ nghĩ mình phải giảm cân nhỉ, tớ thấy thế là quá quá cute mà”. Chị Hoàng Anh thì nói: “Cô nhiệt tình lắm, nhiều khi chị gửi bài muộn, hỏi cô muộn cô cũng còn thức trả lời và nói chuyện mà”. Cô có thấy tình cảm của mọi người không cô? Có thể nói đến giờ thì tập thể 0915P4 <3 Ms. Suzi rất rất nhiều, nếu chia tay không cẩn thận là tốn khăn giấy nhiều đấy ạ.

Cô ơi, gia đình mình có quãng thời gian đẹp và đáng nhớ bên nhau cô nhỉ, em mong rằng sau này dù có xa nhau, nhưng chắc không ai trong lớp quên được ai đâu cô ạ. Từ chính gia đình này em nghĩ có rất nhiều “cây tình cảm” mọc lên, mọc như cỏ luôn ấy chứ, hoang dại nhưng đầy sức sống. Em mong cô chia tay lớp đừng buồn, ai cũng không nỡ xa nhau, xa cô đâu ạ, nhưng suy cho cùng quen nhau, thân nhau được như lớp ta bây giờ là điều đáng quý rồi, nếu có duyên chúng em sẽ lại có cơ hội được cô đồng hành mà. Cô sẽ không từ chối đâu cô nhỉ, em biết trước câu trả lời rồi ạ!

10407312_1622675687997336_6391627681565234903_n.jpg

                                 We love YOU!                     0915P4 <3 Ms. Suzi           

Gia đình 0915P4 đồng lòng gửi đến cô lời cảm ơn sâu sắc nhất, mọi người cũng chúc cô ngày càng có nhiều thứ quý giá để lưu trữ vào Treasure của mình ạ.

 Hẹn gặp cô trong những cuộc vui khác sau này.

 

Hãy Like và Comment dưới bài viết này.

Điểm bình chọn được tính bằng số like kèm comment duy nhất trên link gốc bài dự thi trên website http://HoangTOEIC.com

Link event: http://hoangtoeic.com/viet-cho-thay-co-giao-toi-yeu