Với chúng tôi, mỗi lớp học là một Gia đình

Bạn đang truy cập như là khách vãng lai. Click để đăng nhập

Tab chính

Bạn đang ở đây

BDT11 - Thư gửi cô Huyền Ảo - Nguyễn Văn Hưng - FMBT2016

Cô Huyền Ảo thân mến!
Em là chàng trai áo hồng duy nhất còn sót lại sau khi 1 bạn nam nữa của lớp đã rớt rơi đâu đó trên con đường học tập English. Chắc chả cần giới thiệu cô cũng sẽ biết em là ai đúng không? Đã may mắn được làm mì chính cánh thế mà lại nhỡ đăng ký học cùng với cả cô “em gái” cùng nhà nên vẫn phải ngoan theo bản chất. 
Cô biết không, vào buổi học đầu tiên, em rất hoang mang khi cô giảng toàn bằng tiếng anh. Em thì không nghe được gì cả trong khi đó các bạn khác thì gật đầu như bổ củi. Em như lạc vào thế giới mà không dành cho mình. Em vẫn nhớ như in khoảng thời gian hai tiếng mười một phút đó (em đếm chính xác vì trong suốt buổi học em dành phần lớn thời gian để đếm). Hơn một tiếng đầu em căng tất cả các giác quan để cố gắng hiểu nhưng không có kết quả. Một tiếng sau cùng em bỏ cuộc. Trong đầu em thoáng qua suy nghĩ mình kém cỏi, lớn tuổi hơn bọn nó mà sao mình lại học tiếng Anh không bằng bọn nó nhỉ? Ngồi đếm từng phút và tranh thủ soi cô và các bạn. Lớp có 15 người, ai cũng trông đáng yêu. Em chỉ ghét người xinh nhất đồng thời cũng nói nhiều nhất lớp (mà nói gì chẳng hiểu) chính là cô. Định bụng lưu số cô để cho vào danh sách thù vặt của mình nhưng …may quá! Cuối buổi em có gặp riêng cô và nói chuyện, thú thật chủ quan với cô rằng mình không phù hợp với lớp này. Và rồi hai cô trò đã nói chuyện rất lâu. Sau khi kiểm tra trình độ, cô động viên, phân tích cho em rất nhiều. Sau khoảng 30 phút bị rót mật vào tai (kiểu như chuyên viên đa cấp nói chuyện) thì em cũng xuôi xuôi và cảm thấy cô cũng đáng yêu hơn một chút (công nhận là cô có năng khiếu thuyết phục, cô mà vào một công ty đa cấp nào đó thì chuẩn hơn). Trên đường về con “em gái nó cũng không tha cho em, vận dụng hết kỹ năng để thuyết phục, em nghĩ chắc “em gái” em nó sợ không có người đưa đi học. Sau này còn thú nhận với em là cô Ảo tác động nên em phải nói nhiều hơn những gì em muốn nói để “dụ dỗ” anh. Về nhà cô còn nhắn tin cho em để khích lệ, không những thế còn động viên cả cô em gái cùng nhà của em phải học hành như thế nào với em để cả hai “anh em” cùng tiến bộ. Quả là không gì bằng được khen và khích lệ thật, sau khi nghe cô phân tích em thấy mình cũng không đến nỗi nào, chỉ là chưa bắt nhịp được với bài giảng vì chưa bao giờ em được ở trong môi trường tiếng anh nhiều như vậy cả. Em đã quyết tâm theo lớp của cô đến cùng. Thế là trong những buổi sau nữa em trở thành học sinh cá biệt của cô. Cô dành nhiều thời gian để sub Việt, điện thoại của cô như tổng đài 24/7, em luôn nhận được sự giúp đỡ của cô mỗi khi vướng vào chỗ chưa hiểu. Có nhiều hôm cô trò mình trao đổi bài lúc nửa đêm cô nhỉ?. He he! Đôi lúc đang tập trung chăm chỉ học cô nhắn tin hỏi thăm cái thế là lại lười lười, nhưng cũng may em là người có chí nên vẫn cố gắng lắm. Lỗ hổng kiến thức của em quá lớn đồng nghĩa với việc làm phiền cô rất nhiều nhưng cô vẫn nhiệt tình hướng dẫn. Thú thật là học lớp của cô em bị áp lực rất nhiều, cứ hết giờ làm là lại phải mở sách ra học, rồi cô còn bắt cả lớp đi các buổi ngoại khoá như là câu lạc bộ tiếng anh, đi săn tây. Hầu như trong khoảng thời gian ấy em không có thời gian dành cho mình nữa. Gác lại các buổi đá bóng, gác lại những bữa bia bọt bù khú với bạn bè. Gác cả thời gian chăm sóc gia đình, chăm sóc con gái chỉ để có thời gian học tiếng Anh. Trong thời gian biểu của mình em chỉ có hai việc. Đi làm và đi học. Áp lực thật đấy, nhưng mà rất vui vì thấy mình tiến bộ lên trong từng buổi học, giờ đây vào lớp không còn tình trạng vịt nghe sấm, con bò đội nón trước đây đã biết phát biểu, diễn kịch, trả lời phỏng vấn bằng tiếng anh. Và đặc biệt em rất thích nói chuyện với Tây, rất thích đi UC và săn Tây mỗi cuối tuần. Cô ạ! Khi viết lá thư này, mục đích quan trọng là em muốn được giải thưởng của trung tâm HoangOlogy nhưng mục đích quan trọng hơn là em muốn nói lời cảm ơn đến cô. Với tiếng anh thì hai tháng ngắn ngủi em cũng chưa ngẫm hết được kiến thức cô truyền đạt nhưng như một câu ngạn ngữ Trung Quốc có nói: “hành trình vạn dặm chỉ bắt đầu bằng một bước chân”. Cảm ơn cô vì đã cho em một sự khởi đầu thuận lợi cho công cuộc chinh phục tiếng anh của mình. Cảm ơn cô và cả trung tâm Hoangology đã giúp em nâng trình tiếng Anh, giúp cả cô em gái của em cũng lên tầm cao mới, và cũng nhờ việc đi học mà anh em chúng em gắn bó nhau hơn. Nhân ngày 20/11 sắp đến, em chúc cô luôn xinh đẹp mãi hạnh phúc bên gia đình nhỏ của mình. Chúc tất cả các thầy cô ở trung tâm sức khỏe và luôn tràn đầy nhiệt huyết. 
Hẹn cô và trung tâm vào một ngày gần nhất để thực hiện lời hứa với bản thân là lấy hết kiến thức các khóa học ở HoangOlogy. 
 
“Hãy Like và Comment dưới bài viết này.
Điểm bình chọn được tính bằng số like kèm comment duy nhất trên link gốc bài dự thi trên website http://HoangTOEIC.com