Với chúng tôi, mỗi lớp học là một Gia đình

Bạn đang truy cập như là khách vãng lai. Click để đăng nhập

Tab chính

Bạn đang ở đây

Thầy Hoangology

Thầy Hoangology (hay Thầy Hoàng TOEIC) từng làm việc tại Singapore, Sydney, Seoul; tốt nghiệp chương trình đào tạo giảng dạy tiếng Anh quốc tế TESOL, thầy có hơn 15 năm kinh nghiệm giảng dạy nhiều chương trình tiếng Anh cho nhiều nhóm đối tượng khác nhau (với hàng trăm khóa TOEIC, luyện âm chuẩn, ngữ pháp, luyện thi đại học…); hai lần được IIG Vietnam và ETS trao phần thưởng là thí sinh có số điểm TOEIC cao nhất Việt Nam. Thầy là một trong những giáo viên đầu tiên dạy luyện thi TOEIC tại Hà Nội (từ năm 2007). Nhưng trên tất cả, thầy được học sinh biết đến với hình ảnh KHỦNG LONG BẠO CHÚA (ăn cỏ) luôn tràn đầy nhiệt huyết, rất nghiêm khắc, sát sao nhưng cũng rất thoải mái và tận tình quan tâm tới từng học viên, thầy đã truyền lửa cho nhiều thế hệ học viên qua những bài giảng không chỉ về tiếng Anh mà cả về cách tư duy và những bài học làm người. 

 

CẢM NHẬN CỦA CÁC BẠN HỌC VIÊN VỀ THẦY HOANGOLOGY


Vũ Phương Anh - Thầy Hoangology

VIẾT NHỮNG DÒNG CHO NGÀY CUỐI - CHÚT LẮNG ĐỌNG

Gửi đến người thầy của em - thầy nhận ra em thầy nhỉ!

Có lẽ là tình cờ khi em biết đến cuộc thi này của trung tâm, hơn là một bài dự thi, đôi ba dòng này em luôn mong muốn được nói ra như để chia sẻ chút cảm xúc cá nhân riêng của mình... về thầy - một người thầy thật sự mà em luôn tôn trọng!

Cũng giống mẫu sinh viên cơ bản của bao đời sinh viên...em - một con bé học sinh non nớt từ quê ra Hà Nội với bao điều lạ lẫm. Xác định rõ ràng cho mình mục đích học tập và tương lai sau này nên theo đúng trình tự, năm 2 - tìm trung tâm và học thêm tiếng anh. Theo lời giới thiệu của một người bạn học cùng, em tìm đến trung tâm và học grammar thay vì học tiếng anh giao tiếp trước như một bộ phận sinh viên khác đang làm, vì theo em, nói thì phải hiểu! Không vì tên tuổi hay danh tiếng mà vì lí do đơn giản vậy đấy nên em theo học trung tâm! Buổi đầu đến đóng tiền, số tiền không nhỏ khiến em luôn ý thức phải học hành chăm chỉ để không làm phí phạm công sức bố mẹ làm ra đồng tiền! Mọi lí do và động lực học ban đầu, quả thực là từ đồng tiền và định hướng! Cứng nhắc và rất râp khuân. Có lẽ em sẽ vẫn kiên quyết và tự tin mãi như thế cho tới khi em trực tiếp trải nghiệm khóa học. Song song với việc học tập trên lớp - nhiệm vụ chính, tham gia Đội TN - cải thiện kĩ năng, rèn luyện bản thân và tìm kiếm môi trường và các mối quan hệ, năm hai của em có thêm lớp tiếng anh - nỗi sợ hãi hằng tuần! Trái lại với sự hào hứng ban đầu, càng học, càng qua nhiều kiến thức, với số lượng càng nhiều công việc cùng đổ lên đầu, tự lúc nào, việc học tiếng anh đã trở thành áp lực mỗi sáng thứ hai và thứ năm hằng tuần đối với em - đứa trò nhỏ luôn bảo thủ và mượn cho mình cái cớ quá bận rộn nên tự khiến bản thân trở nên chán nản trước môn tiếng anh. Và chắc hẳn rằng, nếu không có thầy, thì cái khóa học là mồ hôi là định hướng oanh liệt của đứa trò nhỏ "tinh vi và bảo thủ" ấy sẽ kết thúc trong sự nhạt nhẽo vô vị và vô ích! Em còn nhớ quãng thời gian đó, khi mà áp lực học tập, công việc của một chủ chốt Đội TN khiến em trở nên chán nản và bất lực trước mọi thứ! Thì dòng tin nhắn giao bài tập về nhà khiến em như khựng lại, như có một cơn gió lạnh tạt qua gáy khiến em phải ngoái đầu nhìn lại: Việc học tiếng anh cũng như làm một con đường! Làm đúng cách thì chỉ cần làm một lần, còn làm sai thì sẽ như những con đường trên đất nước này vậy... Đúng vậy, đã có lúc em nghĩ không sao cả, cứ học đi, rồi lại học lại, có là vấn đề gì đâu, giờ chưa biết nhưng sau sẽ biết! Giờ bận, rồi sẽ có lúc hết bận, sẽ học bù nhưng không, em nghĩ mình lại sai một lần nữa khi từng buổi học trên lớp, người thầy thật đáng ghét đó luôn phê bình em, tại sao không bao giờ hiểu cho em, rằng em lúc ấy chỉ luôn nghĩ: Mình còn trăm công nghìn việc, đủ loại đủ kiểu, kín mít cả tuần trong khi thầy giáo hằng ngày chỉ lên lớp, khi mà con người ta chỉ dồn tâm huyết một việc, bao giờ chả tốt hơn khi phải hoàn thành nhiều loại việc mà bản thân em không còn sự lựa chọn nào khác cho mình, nếu chỉ học tiếng anh thôi, biết đâu, em còn tốt hơn thầy! Sự bảo thủ và cái tôi quá lớn của bản thân khiến em suy nghĩ trái chiều đi mong muốn của thầy mà sau khi ngẫm ra thì em đã hiểu - Thời gian không bao giờ chờ đợi ai cả, nếu cứ để nó trôi đi thì cứ con người ta sẽ chỉ mãi mãi chạy theo nó cho đến khi kiệt sức mà vẫn không nắm bắt được. Đúng là vậy thầy à: CON NGƯƠÌ CHỈ HẾT BẬN KHI NGƯỜI TA CHẾT ĐI! Còn sống thì hãy mong còn bận! Không chỉ là trong việc học tiếng anh,mà còn là trong cuộc sống! Áp lực từ chỗ này được giải tỏa thì ắt chỗ khác sẽ được giãn ra theo! Một cái dây dù có buộc chằng chịt đến đâu, nếu tìm được nút thắt, thì không có j là không thể tháo gỡ!


Giờ đây, khi chỉ còn đôi ba buổi học nữa là kết thúc khóa học, trải qua rồi mới biết mình trưởng thành nên nhiều như thế nào, háo hức có, nhạt nhẽo có, chán nản có, thậm chí cả tức giận có và giờ là chút hạnh phúc khẽ nhỏ giọt trong tâm trí có để rồi vẫn nở nụ cười trên môi! Em tin em vẫn còn cơ hội, nếu em không từ bỏ nó thầy ạ! Sớm thôi, em sẽ trở lại và lợi hại hơn xưa, hơn một đứa trò suốt ngày đến lớp với bài tập thiếu, với khuôn mặt ủ rầu và sự chống đối ngụy biện! Em sẽ học lớp âm, sẽ cố gắng! Em sẽ là cao thủ trong lòng mình trước, sẽ không để bản thân mình hối hận và sẽ tận hưởng thành quả của mình vào một ngày không xa! Thầy sẽ luôn giúp đỡ em tận tình phải không thầy! Nếu em quá ỉ lại, thầy cứ mắng cho em tỉnh lại thầy nhé! Biết đâu sẽ có lúc em giỏi rồi kiêu mà không hỏi thầy gì nữa í chứ! Lúc í thầy đừng giận em nhé :) Cảm giác của em giờ đây, thầy không chỉ dạy em ở bài học nữa! Em có tham vọng và cả hi vọng! Sẽ có ngày em lấy hết được bí kíp tu luyện cả trong học hành và suy nghĩ từ thầy và tự mình đào xới mảnh đất của riêng mình thầy nhé! Sẽ mỉm cười rằng trước mặt mình là bông hoa kiều diễm dù chỉ là nụ hoa nhỏ, vườn cây xanh tươi dù trước mặt mình chỉ là một hạt giống và sẽ là một cây sồi to dù trong tay mình chỉ có một hạt sồi!

Một lời cảm ơn vào giờ phút này, em nghĩ sẽ không đủ để thể hiện điều gì cả! Thầy phải nhớ em đấy, em nhất định sẽ để thầy thấy lời cảm ơn của em :)

P/S: Trước khi em trở thành cao thủ em phải có vẻ "nguy hiểm" giống cao thủ đã thầy ạ ^o^


Nhung Suri - TOEIC Advanced TA15

Trước khi học thầy em đã từng học ở nhiều nơi và đi thi thử TOEIC nhiều lần nhưng lúc nào cũng lẹt đẹt tầm 700đ, không khá hơn đc. Em đã nghĩ là để đạt đc 800 thì chắc là khó lắm và không biết liệu mình có làm được hay không. Nhưng khi được thầy hướng dẫn và truyền cho niềm tin, em đã bắt đầu có hi vọng và cảm thấy là mình hoàn toàn có thể làm được, thể hiện qua bài kiểm tra giữa kì với thi cuối kỳ của khóa. Em cũng đã mong là kết quả thi TOEIC lần này của em cao hơn để thầy tự hào hơn nhưng lại không được như kì vọng (vì em thi vội đề về ăn Tết mà). Nhưng dù sao em cũng đã đạt được mục tiêu đặt ra từ đầu khóa của mình rồi. Dù đã nói cảm ơn thầy nhiều lần, em vẫn muốn nói cảm ơn thầy lần nữa, cảm ơn thầy vì tất cả những nhiệt huyết thầy đã truyền cho bọn em... Câu cửa miệng của em bây giờ khi gặp bạn bè là "học Toeic thầy Hoàng đi thầy tuyệt vời lắm luôn ý ^^" 

Cảm ơn chị Đào Mai đã chỉ đường cho em đến với HoangToeic để em có được kết quả này <333
 
Thầy ơi em ko phải PR cho thầy đâu nhưng thực sự là thầy tuyệt vời thật mà ^,^^^,^
Nhung Suri


Từ Thị Ngọc Ánh - Grammar Use G15

 
Gửi tặng thầy Hoàng, cô Nga, cô Linh và các bạn lớp Grammar Use G15 - HoangTOEIC
(Bài thơ này khá là con cóc)

Bốn tháng không quá dài
Nhưng cũng không hề ngắn
Hãy lấy làm may mắn
Vì ta được gặp nhau.

Từ buổi học ban đầu
Cho tới khi kết thúc
Để lại nhiều ký ức
Để lại nhiều tinh hoa.

Người thầy của chúng ta
Mệnh danh người “bạo chúa”
Ấy nhưng không phải thế,
Người rất mực hiền hòa.

Từng chủ đề bài viết
Giúp chúng ta hiểu nhau
Những con người xa lạ
Trở thành bạn tâm giao.

Hai cô giáo thân yêu,
Giống như hai người chị
Chỉ dạy ta từng tí
Muốn ngồi cạnh cô nhiều!

Mình so với các bạn
Tuy vẫn còn kém xa
Ấy nhưng, không nản chí, 
Tiến bộ nhanh ấy mà !

Gờ mười lăm thân yêu!
Dù mai có đi đâu,
Kỷ niệm, ta nhớ mãi,
Hạnh phúc hơn rất nhiều.

Khả Lan (Từ Ngọc Ánh)

— with Doan Anh Nga and 5 others.
 
 
Nhớ cô bạn kỹ sư
Nhỏ nhắn ngồi góc lớp
Có lần em tới lớp
Với đôi bàn chân trần


Có lần em cười xinh
Khi bài làm còn thiếu
Là lần thầy xao động
Nên phạt hay nên thôi

Có lần thầy vẫn phạt
Có lần chỉ nhắc em
Cảm ơn em tất nhiều
Đôi mắt luôn trìu mến


Lưu Phương Thư - TOEIC Focus T114

Thầy ạ

Em thật sự tiếc khi học xong tiếng Anh của thầy ở HoangTOEIC mà em không thi, cũng là vì em xác định về quê dạy, theo chuyên ngành của mình, nhưng chắc chắn em cũng sẽ không bỏ tiếng Anh đâu thầy ạ, vì em vẫn cần phải học cao hơn lên cao học.

Khi đi dạy, em nhận ra em bị ảnh hưởng 1 phần phong cách của thầy, thầy ạ .

Em cảm ơn thầy nhiều lắm, thầy biết không, khi buổi cuối đi hát kara cùng lớp TOEIC Focus T114 của mình, khi cả lớp mình và thầy hát bài " dòng thời gian", hôm đấy em thấy rất xúc động, và khi em kết thúc lớp của mình, em cũng cùng cả lớp hát bài hát đó... Và em thấy em cũng giống thầy, em không hối hận trên con đường em đã chọn, dù lúc đầu thật lòng, em không muốn làm người nhà nước chút nào, không thích đi dạy học chút nào, nhưng em đã hiểu, những tình cảm mà học sinh dành cho người thầy chính là động lực giúp người thầy cố gắng, bởi dù là nghề nào đi chăng nữa, cũng sẽ có lúc rất yêu, nhưng cũng có lúc rất chán.

Em cảm ơn thầy nhiều lắm thầy Hoangology ạ, thầy là người thầy có sức ảnh hưởng đến suy nghĩ cũng như phương pháp giảng dạy của em. Chúc thầy và gia đinh + bé Rùa luôn khỏe mạnh, thành công:)


Đỗ Hùng - TOEIC Focus K33

Link gốc: http://www.truongxua.vn/home/MyStoryDetail.aspx?memberid=511817&id=280219

Những chuyến xe trong đời!

Con đường về vần thơm hương hoa sữa, một mùi hương nồng nàn dễ chịu thoảng dọc theo con phố Trường Chinh tấp nập. Có người nói không thích hương hoa sữa vì nó thơm ngào ngạt đến khó chịu, còn nó, nó chỉ biết rằng mỗi khi đi học về, khi đường phố lấp lánh ánh đèn, thì trên con đường Trường Chinh ấy có 1 thằng sinh viên đạp con xe cào cào, đeo cái balo kaki đen, đeo phone ...vừa đi vừa nhún nhảy theo điệu đàn hồi của chiếc lò so giảm xóc, thỉnh thoảng lại nhắm mại lại như đang hít thật sâu theo nàn hương hoa sữa.
Cách đây đã 3 tháng, tôi còn nhớ đó là ngày 04/8 ngày mà nó vẫn được nghỉ hè nhưng đã lon ton ra Hà Nội. Ngày mà sau 2 tháng hè oi ả tôi mới được gặp lại nó _ thằng bạn thân như hình với bóng. Nó trở về quê, về với các em thiếu nhi, về với gia đình với người thân của nó. Nó rủ tôi về nhà nó chơi cái ngày nó đưa các em thiếu nhi đi cắm trại, nó kể về những trò chơi, những kỉ niệm của đêm lửa trại mà làm tôi xốn xang. Nhưng tôi đã không về với nó, nên 2 tháng không gặp nó mà tôi thấy bùn bùn. Nó lên không phải là chơi, mà nó đi học. Tôi thấy nó có nhắc đến là đi học thêm cái gì ở đâu đó nhưng cũng chưa rõ cụ thể thế nào. Nó xuất hiện với nàn da "đàn ông đích thực" cái nắng quê nó sao mà hợp nó thế. Tôi săm soi nó xem nó cóa thay đổi gì không? Thằng bạn mà của tôi nhìn bụi quá, cái vẻ ngoài già rặn càng thêm ấn tương. Nó luôn làm mọi người thất bại trong cái khoản đoán năm sinh,và càng mất phương hướng khi mà nói chuyện với nó.Khi thì già rặn, chững chạc, nghiêm túc, khi thì cười nói như cái xe xuống dốc không phanh. mà có phanh cũng đứt .^^.ấy thế mà có lúc lại rất trẻ trung, hào hoa , phong độ, tôi cũng nể nó luôn.
Nó bước váo buổi học đầu tiên!
Trở về nhà trong nụ cười hết cỡ không lấy gì làm sợ hãi. Tôi biết nó đang rất vui. Tự nhiên nó nói " thật là vui và may mắn khi mình đã đi học khóa học TOEIC này ".
Khóa học của nó 1 tuần học 2 buổi là thứ 3 và thứ 7. Thứ 3 học vào 17h15 còn thứ 7 học lúc 16h30. Từ lúc sinh viên tới giờ có thấy nó đi học thêm bao giờ đâu, giờ nổi hứng yêu học hành mới ác chứ. Chắc phải liên hoan chúc mừng nó.^_______^.
Mỗi buổi học trở về nó đều lon ton khoe bài vở cứ như được được phiếu bé ngoan to nhất. Hôm thì tóm được tin nó được học cách phát âm tiếng Anh chuẩn, hôm thì nó dội vào tai:"thầy Hoangology của tao giỏi phết". Có hôm đang nấu cơm, nó nói xiên qua của buồng "sao tao lại học khóa tiếng Anh này nhỉ ...hô ..hô"
Nó là thằng chả cuối tuần nào thấy lưu lạc tại thủ đô, nó mệnh danh nó cán bộ đo đường. Có tuần nó về quê đến 4 lần, sáng đi tối về cứ như đó là việc hiển nhiên. Hứng lên là nó về, có vụ gì là nó phi đi ngay, nó cũng lon ton, rạo rực cả lên khi biết nhà nó hôm nay đi làm đám cưới. Học xong là nó phi về với anh nó để được nghe âm thanh căng đét phát ra từ bộ loa đài, để rồi đung đưa theo tiếng nhac, để được thưởng thức giọng ca vàng của chính nó^____^
Nó sẵng sàng nghỉ học ở trường , tôi cá là như vậy, nhưng tôi chưa thấy nó nghỉ học ở HoangToeic bao giờ. Đôi lúc tôi cũng tự hỏi mình là sao nó lại ngoan thế nhỉ !
Những ngày cuối hè nắng chang chang, gay gắt, cái nắng làm cho đôi mắt nó nặng chịu mỗi khi ra đường hay những hôm mưa tầm tã, gió táp ào ào... trong khi nó vẫn ở quê. Chỉ còn hơn 2 tiếng nữa thôi nó vào lớp rồi.!
Sao nó không nghỉ 1 buổi nhỉ ? có sao đâu, đây là học thêm, mà cũng chỉ nghỉ 1 buổi thui mà.... Có biết bao lý do để nó có nghỉ học, nhưng thật buồn nó chưa nghỉ học buổi nào. Hết tuần 1 , hết tuần 2, hết tuần 3, hết tuần 4... hết trời nắng chang chang, rồi trời râm mát, những hôm trời gió to , những hôm trời gió nhỏ, những hôm gió lạnh se se kéo về hay những hôm trời mưa tầm tã. Nhũng cung bậc của tiết trời cứ thế êm đềm trở về đằng sau nó ! như những kỉ niệm tươi đẹp của quá khứ một thời!
"Hùng sinh năm Kỷ TỴ ả ?"
-Vâng! Em mạng Đại Lâm Mộc, gỗ lớn trong rừng đó thầy.
"ôh thế bạn gái sinh năm bao nhiêu?"
"Mạng Mộc sẽ hợp với mạng Thủy đấy "
..........................................................
"Trước kia thầy cũng không để ý gì đâu? nhưng những cái này nó phổ biến quá nên biết 1 ít ^^"
-Ui, em chưa quan tâm cái này nên em không biết bạn em mạng gì ùi .
"Ngày xưa thầy cũng để ý tuổi tác này kia, rằng sẽ lấy một người bao nhiêu tuổi....Nhưng giờ lại nhận ra rằng, để được sống với người mình thương yêu thì 1,2,3... hay 9,10 năm có là gì. Tuổi tác ư? Có vui gì khi sống lâu mà không còn người mình thương yêu nữa."
Buổi học cuổi cùng bắt đầu như thế đó... 1 câu chuyện về thằng con trai, thằng em út của lớp K33, thằng mà khồn có nó thì cũng thật mất vui đã mở màn cho 1 buổi kết thúc. K33 chua nghỉ 1 buổi nào, chưa thay lịch 1 lần nào, và kết thúc không nằm ngoài dự kiến.18h30 ngày 31/10 cũng là những trang sách cuối cùng khép lại, rất nhẹ nhàng nhưng lòng ai cũng nặng trĩu!
"Các bạn thân mến......" Thầy nói không nhiều nhưng lời nào cũng đi thẳng vảo tai nó,không cưỡng lại được. Nó bật điện thoại và tack thầy 1 kiểu.Nó cá cả lớp chỉ nó có ảnh thầy . ^_________^.
3 tháng cùng TOEIC Focus K33. Cùng thầy Hoangology, cùng những bài học mới. Nó thêm những hành trang mới cho mình, có 1 người thầy trẻ măng đầy nhiệt huyết, mang trên mình những chiêu thức thầy ban, lưu vào điện thoại thêm những người chị mang tên chung TOEIC. Chị Chung, chị Hòa, chị Ngọc, Chị Thùy Linh, chị Mai Linh, Chị Linh em bé, Chị Thuyên, Chị Huê. Và nó cũng tin rằng cả nhà sẽ không quên e Út Hùng nữa chứ. "Bao giờ mới gặp lại em Hùng yêu quý nhỉ ? " ^________^
Nó trở về trên con đường quen thuộc, chả biết nó đang nghĩ gì nhỉ : 1 lớp học ấm cúng, 1 thầy giáo trẻ trung, dạy giỏi & nhiêt tình, những người chị thân thiện, 1 người bạn gái mà xem có hợp mệnh với nó không, một bài hát hay mà nó đang nghe hay mùi hương hoa sữa....!

(01/11/2009)