Với chúng tôi, mỗi lớp học là một Gia đình

Bạn đang truy cập như là khách vãng lai. Click để đăng nhập

Tab chính

Bạn đang ở đây

Đỗ Hùng - TOEIC Focus K33 - 2009 - Thầy Hoangology

Link gốc: http://www.truongxua.vn/home/MyStoryDetail.aspx?memberid=511817&id=280219

Những chuyến xe trong đời!

Con đường về vần thơm hương hoa sữa, một mùi hương nồng nàn dễ chịu thoảng dọc theo con phố Trường Chinh tấp nập. Có người nói không thích hương hoa sữa vì nó thơm ngào ngạt đến khó chịu, còn nó, nó chỉ biết rằng mỗi khi đi học về, khi đường phố lấp lánh ánh đèn, thì trên con đường Trường Chinh ấy có 1 thằng sinh viên đạp con xe cào cào, đeo cái balo kaki đen, đeo phone ...vừa đi vừa nhún nhảy theo điệu đàn hồi của chiếc lò so giảm xóc, thỉnh thoảng lại nhắm mại lại như đang hít thật sâu theo nàn hương hoa sữa.
Cách đây đã 3 tháng, tôi còn nhớ đó là ngày 04/8 ngày mà nó vẫn được nghỉ hè nhưng đã lon ton ra Hà Nội. Ngày mà sau 2 tháng hè oi ả tôi mới được gặp lại nó _ thằng bạn thân như hình với bóng. Nó trở về quê, về với các em thiếu nhi, về với gia đình với người thân của nó. Nó rủ tôi về nhà nó chơi cái ngày nó đưa các em thiếu nhi đi cắm trại, nó kể về những trò chơi, những kỉ niệm của đêm lửa trại mà làm tôi xốn xang. Nhưng tôi đã không về với nó, nên 2 tháng không gặp nó mà tôi thấy bùn bùn. Nó lên không phải là chơi, mà nó đi học. Tôi thấy nó có nhắc đến là đi học thêm cái gì ở đâu đó nhưng cũng chưa rõ cụ thể thế nào. Nó xuất hiện với nàn da "đàn ông đích thực" cái nắng quê nó sao mà hợp nó thế. Tôi săm soi nó xem nó cóa thay đổi gì không? Thằng bạn mà của tôi nhìn bụi quá, cái vẻ ngoài già rặn càng thêm ấn tương. Nó luôn làm mọi người thất bại trong cái khoản đoán năm sinh,và càng mất phương hướng khi mà nói chuyện với nó.Khi thì già rặn, chững chạc, nghiêm túc, khi thì cười nói như cái xe xuống dốc không phanh. mà có phanh cũng đứt .^^.ấy thế mà có lúc lại rất trẻ trung, hào hoa , phong độ, tôi cũng nể nó luôn.
Nó bước váo buổi học đầu tiên!
Trở về nhà trong nụ cười hết cỡ không lấy gì làm sợ hãi. Tôi biết nó đang rất vui. Tự nhiên nó nói " thật là vui và may mắn khi mình đã đi học khóa học TOEIC này ".
Khóa học của nó 1 tuần học 2 buổi là thứ 3 và thứ 7. Thứ 3 học vào 17h15 còn thứ 7 học lúc 16h30. Từ lúc sinh viên tới giờ có thấy nó đi học thêm bao giờ đâu, giờ nổi hứng yêu học hành mới ác chứ. Chắc phải liên hoan chúc mừng nó.^_______^.
Mỗi buổi học trở về nó đều lon ton khoe bài vở cứ như được được phiếu bé ngoan to nhất. Hôm thì tóm được tin nó được học cách phát âm tiếng Anh chuẩn, hôm thì nó dội vào tai:"thầy Hoangology của tao giỏi phết". Có hôm đang nấu cơm, nó nói xiên qua của buồng "sao tao lại học khóa tiếng Anh này nhỉ ...hô ..hô"
Nó là thằng chả cuối tuần nào thấy lưu lạc tại thủ đô, nó mệnh danh nó cán bộ đo đường. Có tuần nó về quê đến 4 lần, sáng đi tối về cứ như đó là việc hiển nhiên. Hứng lên là nó về, có vụ gì là nó phi đi ngay, nó cũng lon ton, rạo rực cả lên khi biết nhà nó hôm nay đi làm đám cưới. Học xong là nó phi về với anh nó để được nghe âm thanh căng đét phát ra từ bộ loa đài, để rồi đung đưa theo tiếng nhac, để được thưởng thức giọng ca vàng của chính nó^____^
Nó sẵng sàng nghỉ học ở trường , tôi cá là như vậy, nhưng tôi chưa thấy nó nghỉ học ở HoangToeic bao giờ. Đôi lúc tôi cũng tự hỏi mình là sao nó lại ngoan thế nhỉ !
Những ngày cuối hè nắng chang chang, gay gắt, cái nắng làm cho đôi mắt nó nặng chịu mỗi khi ra đường hay những hôm mưa tầm tã, gió táp ào ào... trong khi nó vẫn ở quê. Chỉ còn hơn 2 tiếng nữa thôi nó vào lớp rồi.!
Sao nó không nghỉ 1 buổi nhỉ ? có sao đâu, đây là học thêm, mà cũng chỉ nghỉ 1 buổi thui mà.... Có biết bao lý do để nó có nghỉ học, nhưng thật buồn nó chưa nghỉ học buổi nào. Hết tuần 1 , hết tuần 2, hết tuần 3, hết tuần 4... hết trời nắng chang chang, rồi trời râm mát, những hôm trời gió to , những hôm trời gió nhỏ, những hôm gió lạnh se se kéo về hay những hôm trời mưa tầm tã. Nhũng cung bậc của tiết trời cứ thế êm đềm trở về đằng sau nó ! như những kỉ niệm tươi đẹp của quá khứ một thời!
"Hùng sinh năm Kỷ TỴ ả ?"
-Vâng! Em mạng Đại Lâm Mộc, gỗ lớn trong rừng đó thầy.
"ôh thế bạn gái sinh năm bao nhiêu?"
"Mạng Mộc sẽ hợp với mạng Thủy đấy "
..........................................................
"Trước kia thầy cũng không để ý gì đâu? nhưng những cái này nó phổ biến quá nên biết 1 ít ^^"
-Ui, em chưa quan tâm cái này nên em không biết bạn em mạng gì ùi .
"Ngày xưa thầy cũng để ý tuổi tác này kia, rằng sẽ lấy một người bao nhiêu tuổi....Nhưng giờ lại nhận ra rằng, để được sống với người mình thương yêu thì 1,2,3... hay 9,10 năm có là gì. Tuổi tác ư? Có vui gì khi sống lâu mà không còn người mình thương yêu nữa."
Buổi học cuổi cùng bắt đầu như thế đó... 1 câu chuyện về thằng con trai, thằng em út của lớp K33, thằng mà khồn có nó thì cũng thật mất vui đã mở màn cho 1 buổi kết thúc. K33 chua nghỉ 1 buổi nào, chưa thay lịch 1 lần nào, và kết thúc không nằm ngoài dự kiến.18h30 ngày 31/10 cũng là những trang sách cuối cùng khép lại, rất nhẹ nhàng nhưng lòng ai cũng nặng trĩu!
"Các bạn thân mến......" Thầy nói không nhiều nhưng lời nào cũng đi thẳng vảo tai nó,không cưỡng lại được. Nó bật điện thoại và tack thầy 1 kiểu.Nó cá cả lớp chỉ nó có ảnh thầy . ^_________^.
3 tháng cùng TOEIC Focus K33. Cùng thầy Hoangology, cùng những bài học mới. Nó thêm những hành trang mới cho mình, có 1 người thầy trẻ măng đầy nhiệt huyết, mang trên mình những chiêu thức thầy ban, lưu vào điện thoại thêm những người chị mang tên chung TOEIC. Chị Chung, chị Hòa, chị Ngọc, Chị Thùy Linh, chị Mai Linh, Chị Linh em bé, Chị Thuyên, Chị Huê. Và nó cũng tin rằng cả nhà sẽ không quên e Út Hùng nữa chứ. "Bao giờ mới gặp lại em Hùng yêu quý nhỉ ? " ^________^
Nó trở về trên con đường quen thuộc, chả biết nó đang nghĩ gì nhỉ : 1 lớp học ấm cúng, 1 thầy giáo trẻ trung, dạy giỏi & nhiêt tình, những người chị thân thiện, 1 người bạn gái mà xem có hợp mệnh với nó không, một bài hát hay mà nó đang nghe hay mùi hương hoa sữa....!

(01/11/2009)