Với chúng tôi, mỗi lớp học là một Gia đình

Bạn đang truy cập như là khách vãng lai. Click để đăng nhập

Tab chính

Bạn đang ở đây

Cảm ơn Thầy, tấm gương và nguồn cảm hứng của em - Trần Đình Khánh

Thầy Hoàng thân mến,

Vậy là cũng sắp được gần 1 năm kể từ ngày đầu tiên em bước vào căn phòng nơi Phố Huế thân thương ấy, vào ngày đầu tiên của khóa học TA23, khóa học mà em không ngờ đã khởi đầu cho nhiều sự thay đổi đến với em như vậy. Lần đầu tiên gặp thầy em đã không nghĩ hay chính xác hơn là có chút bất ngờ vì người ngồi giữa căn phòng kia có phần khác xa so với hình dung của em khi em đọc thông tin về thầy trên website. Vậy mà người đó đã từng bước chiếm lĩnh trái tim em, trở thành hình mẫu để em noi theo, và là nguồn cảm hứng trong  rất nhiều câu chuyện mà em đã kể với các bạn và đồng nghiệp của mình.

Em sẽ nhớ mãi một buổi tối vào giai đoạn lớp đã trải qua gần hết chương trình ngữ pháp, khi ngồi review lại những gì đã học, em chợt nhận ra một điều gì đó mới mẻ, sáng khoái, tự tin và em đã nhắn ngay cho thầy: “Thầy ơi em đã nhìn thấy sự kì diệu của tiếng Anh rồi”. Cảm giác đó thật sung sướng biết nhường nào. Sao không sướng cho được khi sau những ngày tin tưởng một cách vô thức vào lời cái ông đang dạy mình rằng “cứ làm đúng phương pháp rồi một ngày em sẽ nhìn thấy điều kì diệu”. Vì như thầy nói là khi đó em đã có khả năng kết nối những thành phần nhỏ vào một bức tranh lớn. Em đã làm chủ nó, đã có thể chém gió mà không sợ sai :)).

Rồi khoảnh khắc sau khi kết thúc chương trình part 2, em lại nhận ra một điều kì diệu khác. Rằng ồ, mình nói cũng không còn giống robot lắm nhỉ :)). Thì em biết đó là kết quả của những tối ngồi học thuộc đến mỏi cả lưỡi mà mấy thằng bạn cùng phòng chắc nó muốn đuổi mình ra ngoài lắm rồi nhưng không làm được. Từ đó em có cái nhìn thực sự đúng đắn và trân trọng về phương pháp mà thầy và trung tâm đang theo đuổi, cũng như có niềm tin về một ngày nào đó mình sẽ thoát xác thành đại bàng. :v

Càng học em lại càng tin tưởng ở thầy, không những bởi phương pháp học đúng đắn và sự tiến bộ của bản thân, mà còn vì một thứ khác: nhân cách của Thầy. Những câu chuyện về thời sinh viên của thầy, những năm tháng làm kĩ sư ở nước ngoài, và nhất là những tháng ngày khó khăn khi gây dựng trung tâm, nó có một sự cuốn hút với em đến lạ kì. Nó giúp em nhìn lại bản thân, nhìn lại vốn liếng nghèo nàn của mình, và hiểu rằng để có những thành công bước đầu ngày hôm nay, thầy đã phải lao động chăm chỉ và tâm huyết như thế nào. Ngoài xã hội kia còn rất nhiều người tài giỏi và thành công hơn thầy, nhưng đối với em thầy chính là tấm gương sống động nhất, kích hoạt niềm cảm hứng giúp em vượt qua nhiều giới hạn của bản thân để tiến đến giai đoạn phát triển tiếp theo. Kỉ niệm với thầy cũng không ít nữa. Đáng nhớ nhất là đêm Rock Storm thần thánh ở sân Mỹ Đình. Học xong mấy thầy trò đội mưa tầm tã đến chỉ để nghe Bức Tường. Thầy cứ đứng dưới mưa lặng lẽ nghe “Mắt Đen”, như đang hồi tưởng về một thời đã qua, rồi quay sang bảo bọn em: “Ngày xưa lúc thầy nghe bài này thầy không nghĩ sẽ lấy một cô tên là Huyền”. :)). Hồn nhiên và đáng yêu dã man. Một hình ảnh khác với con người triết lý sến sẩm ở trên lớp. Năm nay anh Trần Lập đang chữa bệnh không biết có kịp khỏi để hát cho thầy trò mình nghe nữa không. Nghe nhạc Bức Tường chắc cũng mang lại cho thầy nhiều cảm hứng. Em cũng vậy :D.

Một kỉ niệm khác là hôm kết thúc khóa học, cả lớp đi ăn, uống rượu và hát hò. Mới đó mà hết 3 tháng. Vui xong hôm nay rồi nhiều bạn có khi hụt hẫng lắm ý. Hoangology mà, mỗi lớp học là một gia đình. Các thầy cô chắc cũng bâng khuâng khi kết thúc mỗi khóa học. Nhưng biết sao được, chia tay các em để các em tự do bay cao bay xa trên bầu trời ước mơ chứ. :D

Cá nhân em thì vẫn nhớ hôm trung tâm tổ chức giải bóng, mọi người đã có một trận say tít mít. Em cũng phê nòi mắt luôn :)). Chém gió với cô Hạnh Siu Nhưn chán chê, cuối cùng là trận khóc dàn dụa khi nghe thầy nói. Nội dung là gì thì thầy trò mình biết thôi nhé. :))

Bây giờ sếp em gọi em là giám đốc truyền thông của Hoangology, vì thấy sự kiện nào nó cũng có mặt :)) Em rất vui vì sau khóa học của thầy em đã thu được nhiều kết quả khả quan trong công việc. Và em biết thầy cũng rất vui khi em chia sẻ những kết quả đó.

Văn cũng đã khá dài và sến (đúng theo phong cách của thầy :))). Nhân ngày 20-11, em chúc thầy và toàn thể các thầy cô ở trung tâm luôn dồi dào sức khỏe và niềm cảm hứng bất tận trong sự mệnh “Con đường thẳng” giúp thế hệ trẻ Việt Nam phát huy hết tài năng của mình. Chúc Hoangology ngày càng phát triển.