Với chúng tôi, mỗi lớp học là một Gia đình

Bạn đang truy cập như là khách vãng lai. Click để đăng nhập

Tab chính

Bạn đang ở đây

2 posts / 0 new
Bài gửi cuối
Hoangology English
Ảnh của Hoangology English
Sống phải có niềm tin

Tích xưa ghi lại, Khổng Tử giao cho môn đồ Nhan Hồi nấu cơm. Khi đang nằm đọc sách, Khổng Tử nghe tiếng vung chạm, nhìn xuống, thấy Nhan Hồi đang bốc cơm bỏ vào miệng. Ông ngửa mặt lên trời than: “Chao ôi! Học trò tin cậy nhất của ta mà lại đi ăn vụng thầy, vụng bạn, đốn mạt như thế này ư? Chao ôi! Bao nhiêu kỳ vọng ta đặt vào nó thế là tan thành mây khói”.

Khổng Tử tận mắt thấy hành vi ăn vụng của Nhan Hồi, nhưng vẫn nhìn sai bản chất sự việc. Bởi vì, sau đó Không Tử khéo léo yêu cầu xới một bát cơm để cúng cha mẹ của ông, Nhan Hồi can ngăn và kể lại rất trong sáng: “Khi con mở vung xem thử cơm đã chín chưa thì một cơn gió ùa vào làm bồ hóng và bụi trên nhà rơi xuống nồi cơm. Con xới cơm bẩn ra định vứt đi, nhưng lại nghĩ: Cơm thì ít, anh em lại đông, nếu bỏ lớp cơm bẩn này thì làm mất một phần. Vì thế con đã mạn phép thầy và anh em, ăn trước phần cơm bẩn ấy, còn phần cơm sạch để dâng thầy và anh em. Thưa thầy, như vậy hôm nay con đã ăn cơm rồi, bây giờ con xin phép không ăn cơm nữa, con chỉ ăn phần rau. Và thưa thày, nồi cơm đã ăn trước thì không nên cúng nữa”.

Khổng Tử lại ngửa mặt lên trời than: “Chao ôi! Thế ra trên đời này có những việc chính mắt mình thấy rành rành mà vẫn không hiểu được đúng sự thật. Chao ôi! Suýt chút nữa là Khổng Tử này trở thành kẻ hồ đồ”.

lưu trung hoàng
rất hay. câu chuyện rất ý

rất hay. câu chuyện rất ý nghĩa