Với chúng tôi, mỗi lớp học là một Gia đình

Bạn đang truy cập như là khách vãng lai. Click để đăng nhập

Tab chính

Bạn đang ở đây

FMBT62 - Sao thời gian trôi nhanh đến vậy? - Phương Quỳnh - HS cô Thu Ba

Gửi cô Thu Ba, cô giáo trẻ nhất, cô giáo mà tôi yêu quý và dành nhiều tình cảm nhất từ trước đến nay.

Người ta bảo “Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng” Em chưa bao giờ hiểu được ý nghĩa câu nói này cho đến khi em học lớp của cô. Trước đây, kể cả những tiết học 45 phút hay những ca học thêm ở nhà thầy cô em đều xem đồng hồ từng li từng tí một và tự nhủ “Tại sao lâu thế nhỉ?” Nhưng khi học lớp tiếng Anh của cô Thu Ba dạy, em chẳng bao giờ xem đồng hồ cả. Thực sự đến lúc cô kết thúc buổi học và giao bài tập về nhà, em mới nhận ra “Sao thời gian lại trôi nhanh đến vậy?” Cô là người giáo viên duy nhất khiến em chăm chú nghe giảng đến quên cả thời gian đấy cô ạ.

Em là một cô bé đến từ miền Trung, ra đây học tập và tiếp xúc với nhiều người Hà Nội. Cảm nhận đầu tiên của em về con người Hà Nội là rất điêu ngoa cô ạ. Nhiều lúc em chỉ hỏi “Cô ơi, cô có biết không chỉ hộ cháu với” Thế mà đáp lại em là một khuôn mặt cau có kèm theo những lời nói không hay lắm với nội dung “Có mắt thì tự đi mà tìm” Ấn tượng về người Hà Nội trong em lúc đó xấu lắm, sao không hiền hậu, chân chất như ở quê mình. Cho đến khi em gặp được cô thì em đã thay đổi hoàn toàn suy nghĩ. Cô không nhìn những đứa học sinh miền Trung bọn em như là đồ nhà quê tỉnh lẻ, mà cô nhiệt tình hỏi han tươi cười. Cô còn nhái lại một câu nói bằng tiếng miền Trung nữa. Cô và học sinh cứ gần gữi với nhau như hai chị em, em cũng cũng không biết đã yêu quý cô từ khi nào? Là khi cô ân cần chỉ dạy, là khi cô cười thân thiện hay là khi cô đùa vui với bọn em bằng một câu tiếng miền Trung? Cô Ba Bị ạ!!! Cô là người giáo viên đáng yêu nhất mà em từng gặp đấy!!

Em – một con bé rất nhác học tiếng Anh, nhác làm bài tập, suốt ngày toàn bị cô nhắc thôi. Thực sự là do đôi khi em không nhớ chú em sợ nhất là nhìn thấy khuôn mặt phụng phịu cùng sự thất vọng hiện lên trong mắt cô mỗi lần bọn em thiếu bài, nên không dám biết mà không làm đâu cô ạ. Buổi đầu gặp gỡ, ấn tượng của em về cô là trẻ và rất xinh xắn (em cứ ngỡ cô cũng là học viên, còn chị Nhung mới là giáo viên cơ ạ) Đi kèm với vẻ ngoài của cô là một phong cách dạy rất rẻ, nhiệt tình mới lạ khiến học sinh bọn em vô cùng thích thú. Lỡ đứa nào đấy mà phải nghỉ một buổi học chắc ngồi tiếc cả tuần đấy cô ạ. Trong những tiết học, cô thường lồng vào nhiều trò chơi thú vị, nhiều bài luyện tập bổ ích khiến kiến thức đi sâu hơn vào bọn em. Bên cạnh đó, cô còn chữa bài ghi âm cho học sinh một cách rất kĩ lưỡng và tỉ mỉ. Em luôn cô gắng ghi âm đi, ghi âm lại cho đến lúc hài lòng mới gửi cho cô (thế mà vẫn sai nhiều cô nhỉ?) Trong tất cả mọi ưu điểm của cô thì em thích nhất là sự nhiệt tình và chu đáo của cô đấy ạ. Cô không chỉ quan tâm cả lớp ở trong những tiết học, cô còn quan tâm về cuộc sống của các học viên. Thời tiết Hà Nội kì lạ cô nhỉ? Em tưởng chỉ có sáng nắng chiều mưa, ai ngờ cách một tiếng nó lại đổi nắng mưa một lần. Có khi dắt xe ra đi thấy rất lạnh, đi được 1 km trời lại nắng chang chang. Em chỉ toàn ốm suốt thôi. Mỗi khi trời lạnh cô đều nhắc cả lớp phải chú ý giữ ấm. Có hôm em đau bụng lắm nhắn tin xin cô nghỉ. Nhưng rồi nghĩ lại thấy tiếc những kiến thức cô dạy quá đành cố gắng đến lớp. Cô quan tâm hỏi han từng tí “đã uống thuốc chưa? Uống thuốc gì? khiến em rất cảm động. Tình cảm của cô khiến em bớt cô đơn khi phải ở xa nhà.

Lúc mới viết em cũng không biết sẽ viết dài như thế này cô ạ. Cứ đặt bút xuống là viết, cảm xúc đến đấu là viết, chẳng trau chuốt gì cả nên lộn xộn cô nhỉ? Mai là ngày 20/11 rồi, em chỉ muốn dành bài viết này như một món quà, một lời cảm ơn sâu sắc gửi đến cô. Em cảm ơn cô rất nhiều. Em chúc cô sẽ mãi giữ được sự nhiệt tình và tình yêu với nghề, được nhiều thế hệ học sinh sau này yêu quý.

Còn có 4 buổi học gắn bó với cô và lớp mình nữa. Thời gian ơi sao trôi nhanh quá. Em không nỡ xa cô và mọi người. Em muốn được cô quan tâm giảng dạy từng ngày, muốn được chọc ghẹo cặp đôi Giang – Hợi, muốn được nhìn thấy nụ cười đáng yêu của em Thanh… Em muốn nói với mọi người rằng “Em rất trân trọng khoảng thời gian chúng ta bên nhau, em rất yêu quý và sẽ nhớ mọi người”

Mai là ngày 20/11 rồi, em chúc cô luôn xinh xắn đáng yêu như bây giờ, luôn vui vẻ, hạnh phúc phúc, gặt hái nhiều thành công trong cuộc sống nhé. Em yêu cô nhiều!

Hãy Like và Comment dưới bài viết này.

Điểm bình chọn được tính bằng số like kèm comment duy nhất trên link gốc bài dự thi trên website http://HoangTOEIC.com

Link event: http://hoangtoeic.com/viet-cho-thay-co-giao-toi-yeu