Với chúng tôi, mỗi lớp học là một Gia đình

Bạn đang truy cập như là khách vãng lai. Click để đăng nhập

Tab chính

Bạn đang ở đây

CÔ GIÁO MS. THU BA

Khác với vẻ ngoài lạnh lùng xa cách, Ms Thu Ba có một tâm hồn đẹp và trái tim giàu tình cảm dành cho học viên. Cùng với phong cách làm việc nghiêm túc, chuyên nghiệp mà trẻ trung, tận tình, gần gũi, cô đã giúp nhiều học viên không những tự tin và phát âm chuẩn, dùng đúng ngữ pháp mà còn phát triển cách tư duy và thói quen của một người thành công. Cô đã tốt nghiệp chương trình giảng dạy quốc tế TESOL.

CẢM NHẬN CỦA CÁC BẠN HỌC VIÊN VỀ MS. THU BA


 

Lưu Thị Hà - Cô Thu Ba

Gửi cô Thu Ba!

☺ Hiện tại

Tuy sắp thi học kỳ nhưng mỗi tối em vẫn dành ra một chút thời gian để viết những dòng này, giờ nghĩ lại thì quả thật những kỷ niệm đã qua ở Hoangtoic thật sự là những kỷ niệm đẹp trong đời em. Không những học được tiến anh mà còn học được nhiều thứ khác nữa.

☺ Quá khứ

Buổi học đầu tiên, khi cô vừa mới bước vào, em đã nghĩ cô cũng là học viên, “oh, mình học cùng lớp với một bạn xinh đẹp này, phải xin kiểu ảnh gửi cho anh facebook, kiểu gì cũng like ầm ầm”. Tuy nhiên khi biết đây là giáo viên, thì giấc mộng tan thành mây khói. Em đến đây học là do có bạn giới thiệu, đương nhiên cũng sẽ hỏi về giáo viên mình sẽ học, ai cũng bảo cô “lạnh lùng lắm lắm”. Nhưng khi thấy cô ngoài đời, em đã nghĩ: cô giáo vừa trẻ vừa xì teen thế này thì lạnh gì mà lạnh. Và khi bạn bè hỏi học ở đấy thấy thế nào, câu trả lời đầu tiên luôn là, cô giáo ở đấy xinh lắm.

Và cũng  là buổi học đầu tiên đó, cô bảo phải nhớ tên các bạn trong lớp, không thì nộp phạt em nhé. Thật sự trong đời em chưa bao giờ phải cố gắng nhớ tên ai như vậy, và giờ đây em cũng hiểu được một phần tại sao mọi người lại bảo cô cold.

☺ Hiện tại

Kết thúc khóa học, lại không được học tiếng anh nữa rồi. Giờ em chỉ thích đi học mỗi tiếng anh, vừa nhàn vừa vui, lại còn học được. Lên giảng đường ngồi mà cứ như đàn gấy tai trâu vậy.

☺ Quá khứ

Trong quá trình học, đã có nhiều lúc mọi người làm cô giận, có hôm cô còn dỗi mất 15 phút. Cả lớp đều thấy có lỗi mà chẳng ai chịu nói thôi cô ạ. Lúc nói chuyện trước giờ học em đã lấy được thông tin đấy, giờ em kể lại cho cô. Thay mặt mọi người em xin lỗi cô. Mong cô sẽ nhớ về tụi em dù sau này cô có thêm nhiều học trò khác nữa.

Lần đầu tiên học mà em soi gương, lần đầu tiên thu âm một bài hát tiếng anh và nghe lại cảm thất rất yô mốt, lần đầu tiên cảm thấy mình có thể học được tiếng anh, cũng là lần đầu tiên có người nói với em rằng em có khả năng học tiếng anh. Đối với em, tiếng anh thật sự khủng khiếp. Nhưng chính cô là người giúp em tự tin hơn và có động lực hơn. Dù trong buổi cuối cô có nói phải luyện tập ít nhất 2 năm làm em giảm đi độ tự tin một chút xíu. Nhưng từ tận đáy lòng, em muốn gửi tới cô lời cảm ơn chân thành nhất. Cảm ơn cô vì đã kiên trì dạy tụi em, cảm ơn cô vì đã mang lại những giây phút vui vẻ, cảm ơn cô vì đã luôn cố gắng, cảm ơn cô vì tình cảm cô dành cho tụi em, cảm ơn cô vì đã xuất hiện, và cuối cùng, cảm ơn cô vì tất cả.

Những buổi học cuối cùng, các thành viên trong lớp đều khá bận vì sắp thi học kì. Vì thế, lớp hôm nào cũng vắng ít nhất 1 người, không thì cũng đến muộn. Có những lúc em đã cảm thấy chán và không muốn đi học nữa, nhưng không biết có phải trùng hợp không, cứ hồm nào em thấy chán thì buổi học hôm đấy lại có gì đấy thôi thúc em học tiếp buổi sau. Thật kỳ lạ.

☺ Hiện tại

Ngồi viết những dòng này mà những kỷ niệm cứ ùa về, nó tự nhiên đến nỗi chẳng phải cố gắng nghĩ gì, cứ thế là tuôn ra thôi cô ạ.

Em vẫn sẽ đăng ký học các khóa học ở trung tâm. Em muốn tiếng anh của em thật tốt, như cô ý. Mà sao tiếng anh của cô tốt thế nhỉ, khi nào em mới được như thế nhỉ. Em lại cảm thấy mất tự tin rồi đấy. Giờ cô là một trong những người nằm trong list thần tượng của em đấy. Giờ đây đã kết thúc khóa học cũng được một tuần rồi, chiều hôm qua nằm ngủ em còn giật mình tỉnh giấc, cứ đinh ninh rằng chiều đi học thêm tiếng anh. Dường như đã trở thành thói quen rồi cô ạ. Giờ không được đi học tiếng anh nữa, em thấy buồn quá. Thời gian trôi nhanh quá, mấy buổi đầu em còn thấy sao mà lâu dữ vậy, giờ nghĩ lại thấy có chút gì đó nuối tiếc.

Bài học thì rất nhiều nhưng quan trọng là có nhớ được nó hay không. Khi nhớ về cô, không chỉ là những bài học trong sách, còn nhiều thứ khác nữa.

Cuối cùng, em xin chúc tất cả các thầy cô giáo luôn mạnh khoẻ, trẻ trung, vui tính, luôn luôn giữ vững niềm tin và ngày càng nâng cao sự dũng cảm trước những đứa học trò nghịch như quỷ sứ bọn em!!!


Viên Hồng Quang - Cô Thu Ba
Gửi cô Thu Ba!

Lời đầu tiên, em chúc cô Ba luôn vui vẻ, luôn cười, luôn hoàn thành suất xắc hơn nữa trong công việc dạy học của mình.

Cách đây đúng 8 tuần chẵn, em tham gia khóa học Pronunciation – Phát âm của trung tâm. Thực sự em không sẵn sàng lắm cho buổi học đầu tiên, vì đơn giản là em chưa tự tin về khả năng của mình. Cô à! Ấn tượng đầu tiên của em dành cho cô là cô rất xinh. Tiếp theo là cái tên rất đặc biệt của cô. Tiếc là đôi mắt trong cái tên ấy em chưa được vinh dự vào trực tiếp nhìn, toàn là nhìn qua kính cận của cô…

Qua quá trình học tập, 15 buổi ít ỏi nhưng kỷ niệm với em về lớp P165 không hề ít. Buồn có, vui có, và việc khiến em thấy buồn và xấu hổ nhất là việc không thể nhớ được số lần thiếu bài tập của mình, nó đã tố cáo tinh thần trách nhiệm tồi tệ của em, nhiều khi muốn nán lại gặp cô chỉ để nói lời xin lỗi, nhưng khó thật cô ạ. Có một lần em đã chia sẻ cho cả lớp biết ước mơ của em là làm một CEO. Nói thật là lúc đó em không biết từ Diễn giả trong Anh ngữ là gì, buột miệng em mới nói vậy. Nhưng là dù làm gì đi nữa, em luôn cần đến chữ “trách nhiệm” điều quý giá nhất mà em nhận từ khóa học. Khi em nghĩ em không làm được thì khi đó chính thức em thất bại. Em rất nhớ câu nói này của cô. Em hiểu là cô luôn muốn những điều tốt đẹp nhất đến với em nói riêng và cả lớp nói chung. Nhưng cô ạ, cũng chỉ vì không dám đối diện với trách nhiệm của mình, mà em đã đổ thừa là em không có khả năng. Thủy thủ tồi đổ thừa tại gió là một câu ngạn ngữ rất nổi tiếng của đất nước Tây Ba Nha. Mõi lần làm thiếu bài tập lại là một lần em lại đổ thừa, lại chối bỏ trách nhiệm của mình. Đến một thủy thử điều khiển con tàu còn chưa tròn vai, nhưng em luôn mơ tưởng một ngày không xa sẽ làm một thuyền trưởng chỉ huy con con tàu. Giấc mơ ấy hoàn toàn không viển vông, phi lý. Nhưng lại đang bị chính em biến nó thành trò cười. Nhiều khi bế tắc trong công việc, em lại nhớ đến chữ TRÁCH NHIỆM ấy để hành động, lại thầm cảm ơn lớp mình…

Bên cạnh đó, những kỷ niệm vui của lớp, không thể quên những buổi thuyết trình, những trò chơi vui nổ trời, hehe… Nghĩ thì nhiều nhưng chẳng biết diễn tả thế nào, cũng sắp phải đi dạy rồi nên xin phép cho em tạm gác những lời lủng củng tại đây.

Lời cuối, một lần nữa em chúc cô luôn vui vẻ, tươi trẻ và cố gắng hơn nữa để có những lớp P166 P167 tốt hơn nữa. Và em cũng cảm ơn trung tâm đã cho em những kinh nghiệm, trải nghiệm học tập tuyệt vời.

Em xin cảm ơn!

Hà Nội 6h30pm 25/11/2014

Viên Hồng Quang


Đào Thị Phương -  Ms.Thu Ba

Gửi cô....Ba Bị

2 tháng với 16 buổi học k phải là thời gian quá dài nhưng nó đủ để cho mỗi thành viên trong gia đình P150 có những kỉ niệm của riêng mình với e cũng vậy. Em đến với trung tâm Hoangology đến với cô đến với gia đình P150 thật tình cờ và cũng thật bất ngờ. Có lẽ như cô nói ở cuối khóa học mỗi thành viên trong gia đình P150 đến với nhau đều là do định mệnh và e cũng cảm ơn cái định mệnh đấy cho e gặp cô.....

2 tháng đủ cho mỗi thành viên trong gia đình P150 vừa hiểu nhau vừa gần nhau được một chút thì đã phải xa nhau. Mới ngày nào còn được nghe những luật hà khắc của lớp học (lúc nghe cô nói về quy định của lớp học mà e sít ngất may e giữ được bình tĩnh) quy định nào cũng đánh vào kinh tế nhưng cũng chính vì nó mà k bao giờ em bỏ bài về nhà. Mới ngày nào con bập bẹ những từ phát âm đầu tiên thế mà khóa học đã nhanh chóng kết thúc với sự luyến tiếc của cả cô và trò. Nếu buổi học đầu tiên cảm giác lo lắng thì buổi học cuối cùng là sự kết thúc trong luyến tiếc và buồn. Hai tháng k dài nhưng cũng cho e rất nhiều kỉ niệm nhớ nhất là buổi học gần cuối khi lớp chơi trò chơi em bị tóm chỉ vì tội bị ngọng '' l '' và '' n '' nhưng cũng vì thế mà e bắt đầu chú ý và sửa dần. Cô rất tuyệt vời quan tâm tới từng thành viên trong lớp luôn dõi theo từng bước của mỗi chúng e trong khóa học. Cô vừa xinh vừa vui tính nên không khí lớp học không bao giờ quá nặng nề. Cô đã hỏi em '' k sợ đăng kí lớp cô à '' em không bao giờ sợ mà còn vui khi được học ở lớp cô. Nếu các khóa sau cô dạy thì em vẫn tiếp tục đăng kí ở lớp cô dậy. Có lẽ trong khóa học e đã làm cô thất vọng rất nhiều...e đã khóc khi nhận được tin nhắn động viên từ cô trong khi cô đặt niềm tin ở nơi e thì thứ cô nhận lại là sự thất vọng , lúc đó e đã hứa với bản thân là cố gắng bài cuối khóa nhưng có lẽ một lần nữa e lại làm cô thất vọng ( tại khóa học kết thúc vào lúc e đang phải thi trên trường đấy chứ ạ ) có lẽ cô thất vọng về e lắm. Nhân dịp 20 - 11 e muốn gửi lời chúc, lời cảm ơn, lời xin lỗi tới cô. Chúc cô luôn luôn xinh đẹp có thật nhiều sức khỏe để tiếp tục công việc "trồng người", chúc cô sẽ gặp được nhiều học sinh dễ thương như e nhưng chăm chỉ hơn e...

Câu cuối cùng e muốn nói với cô ..... I LOVE YOU SO MUCH ! ( luôn nhớ về em nhớ về gia đình P150 cô nhé.


Học sinh giấu tên - MS. Thu Ba

hehe bựa ni 20/11, em không biết nói chi hơn ngoài chúc cô có một ngày hạnh phúc ấm áp nha cô, còn lại thì cái tỉ ti chi muốn chúc thì em chúc hôm bữa rồi nè ^^ Em chỉ muốn nói với cô một điều nữa thôi, rằng cô là một trong những giáo viên mà em quý nhất :"> Là sinh viên mà cô, ở trường thì cứ đến giờ là lên lớp, hết giờ thì về thôi ạ, giáo viên chả quan tâm gì cả, nhớ mặt nhớ tên cũng không, mà ngày trước lúc đi học cấp 3 em cũng học thuộc loại kém nhất lớp cơ, nên giáo viên cũng chả quan tâm mấy ^^. Nhưng mà lớp tiếng anh mình, có cô Ba Bị, cô quan tâm đều đến mọi thành viên nè, dù ai học kém ai học tốt, già trẻ xấu đẹp thì cô đều thân thiện với mọi người ^^. Với cả ở lớp em bị nhút nhát ấy, chả bao giờ giơ tay phát biểu gì luôn, ở đây hôm nào cũng bị cô gọi :> Học lớp mình vui, mọi người ai cũng thân thiện và nhớ hết tên nhau chỉ sau mấy buổi học, các anh chị cũng vui tính nữa, đi học buổi nào là cười no bữa đấy :)) Một điều nữa em ưng ở cô là cô đi sớm, và cô về muộn để sẵn sàng giải đáp thắc mắc của các bạn. Em thì làm gì cũng để sát nút giờ mới đi luôn cô, kể cả bây giờ đi học ở trường cũng thế, đi đâu cũng thế, mẹ em cũng hay mắng nhưng mà vẫn thế. Em cũng biết nhưng mà nó vẫn thế ạ ^^ vậy nên là em rất là chim ưng những người vừa chịu khó vừa nhiệt tình như thế ạ :> Còn nữa, sao em thấy cô hơn em có 4 tuổi thôi mà sao em thấy cô người lớn thế nào ý. Chẳng biết cô có còn nhớ không, hôm bọn mình đi ăn ốc buổi cuối cùng ý ạ, mọi người đi trước, em đi sau, thì cô vẫn đi chậm chậm để chờ em, mặc dù em đi theo ngay sau đó luôn à cái lúc ăn ốc xong đi ra trời mưa ấy ạ, cô với chị hương bằng tuổi nè, nhưng mà cô lấy cặp cô để che đầu cho chị hương khỏi ướt nè. Kiểu cô cứ người lớn À cô, cái bài thuyết trình cuối cùng ấy ạ, lúc đầu là em định làm một bài cảm nhận của em về tất cả mọi thành viên trong lớp cơ ^^ nhưng mà đến phút chót nghĩ sao lại thôi, vì em sợ trong lớp có người em tiếp xúc nhiều, người tiếp xúc ít, nếu thế thì người đc viết nhiều, ng đc viết ít sẽ không hay, nên là thôi, thế nên là hôm đấy em làm ko đc tốt lắm ^^ Cái nữa là cô ơi cô xinh lắm, mà sao cô chụp ảnh chả ăn ảnh gì, ở ngoài xinh thế mà trong ảnh xấu đi bao nhiêu >< Cô ơi, lúc học em có bảo là "i hate you" nhưng mà ko phải đâu cô ơi, thực sự là "i love you chiu chiu" cô nhớ :xxxxxx. Thôi hết chuyện rồi ạ. Pipi cô, em mong cô hạnh phúc


Vũ Thị Uyên - Luyện âm chuẩn - Cô Thu Ba - 2014

Em chào cô,

Đầu tiên em muốn gửi lời nhắn này tới trung tâm Hoangology English Family rằng :" TRUNG TÂM RẤT TUYỆT VỜI, EM SẼ MÃI GẮN BÓ VỚI TRUNG TÂM"... Và điều quan trọng nhất là em muốn gửi tới Ms. Ba Bị, cô giáo thân thương ạ. Cô ơi, cô biết không, mọi kì nghỉ hè trước kia của em trôi qua tẻ nhạt lắm cô ạ! Nhưng kì nghỉ hè này lại hoàn toàn khác cô Ba Bị ạ. Khoảng cách thời gian hai tháng trôi qua thật nhanh cô nhỉ! Em còn nhớ buổi đầu tiên đi học, cô còn phát cho mỗi đứa bọn em một chiếc gương, làm em cứ nghĩ là để bọn em tân trang lại tóc cơ . Vào cái ngày đầu tiên đi học, em còn hơi "bị sợ" cô giáo nữa cơ! Do em còn trẻ con quá nhỉ? Nhưng càng về sau em lại càng quý, đúng hơn là không còn sợ cô nữa, có thể là biết cách đối phó với cô :))
 

Cô Ba Bị ơi! Từ khi em biết nhận thức tới lúc gần 20 tuổi đầu này, chưa có một giáo viên nào gọi em dậy ăn sáng rồi đi học, rồi nhắn tin hỏi thăm, quan tâm và khích lệ em. Ấy thế mà cô Ba Bị nhà mình lại như thế.
Với em, cô thật đặc biệt. Cái lúc mà cô gọi em dậy đi học vào buổi sáng hôm ấy, em có một cảm giác mình được quan tâm như một bé con vậy. Cũng có thể do em lâu lắm rồi ko đc ai quan tâm như vậy. Dù là một hành động nhỏ như vậy thôi đã làm cho em rất vui cô ạ.

Rồi hôm trước cô còn nhắn tin hỏi thăm em, làm em cảm động lắm cô ạ. Thậm chí khi cầm điện thoại đọc tin nhắn của cô, em phải nhìn đi nhìn lại người gửi đến. Cái tên "Ms. Ba Bị" cứ lúc rõ lúc mờ, do em vừa ngủ dậy ^^. Nhìn rõ đc tên "Ms. Ba Bị" trong danh bạ điện thoại em thấy hồi hộp ghê gớm. Cả buổi chiều hôm ấy làm em cứ tung ta tung tăng rồi cười một mình (hâm quá cô nhỉ).

Vào buổi tối ngày hôm nay 20/8/2014 là ngày cuối cùng của khóa học này, em chẳng biết nói sao về cảm giác trong em bây giờ. Rất nhiều suy nghĩ trong đầu em cứ hiện lên. Em mong vẫn cứ "phải" học cô Ba Bị nhà mình cơ. Nhưng ko biết đó là một học viên giỏi hay kém nhỉ? hì hì

Cô ơi, em có nhiều tâm sự muốn viết tiếp lắm. Nhưng cứ mãi lưu luyến thế này cũng ko hay cô nhỉ! Một con chim non, đủ lông đủ cánh rồi cũng sẽ phải bay khỏi tổ cửa nó, dù nơi đó là nơi có thật nhiều kỉ niệm. Văn em ko có nhiều, viết ra những dòng này đều là nỗi lòng của em.

Cô Ba Bị ơi! Em chúc cô sẽ giảng dạy cho các bạn học viên đang và sẽ tham gia khóa học thành công, và tự tin cô nhé (hình như hơi thừa). Và luôn cười thật tươi nhé cô! Vì nụ cười của cô tươi lắm ạ! Em thích nhất là đc nhìn cô cười đấy! Em chắc chắn rằng các bạn học viên cũng vậy ạ <3 <3 <3


Học sinh giấu tên - Luyện âm chuẩn - Cô Thu Ba - 2014

Gửi Teachers and Hoangology English Family,
Đến đây chỉ qua lời giới thiệu của một người bạn của chị gái, ko đc học thử nên ban đầu em còn chưa tin tưởng hoàn toàn nhưng sau vài buổi học thì đã bắt đầu cảm nhận đc sự bổ ích của từng buổi học, sự nhiệt huyết quan tâm của nhóm giáo viên. Điều em thích ở trung tâm đó là lớp học ít, ko phải học với trợ giảng, đội ngũ giáo viên lại rất nhiệt tình, em đc học kĩ hiểu sâu và nhớ luôn tại lớp, âm nào cũng phải làm bằng đc mới thôi và đc giáo viên sửa cho trực tiếp tại chỗ và trc mỗi buổi học đều đc sửa bài. Cuối khóa học rồi em chỉ còn biết cảm ơn nhóm giáo viên và trung tâm. Chúc cho Teachers and Hoangology English Family sẽ ngày càng phát triển hơn.

Gửi cô Ba Bị,
Lần đầu tiên khi cô bước vào lớp em đã ko biết chào cô như thế nào mà chỉ cười. Trạng thái của cô lúc đó nách kẹp tập giáy gì đó ko biết, tay bê cốc nước vẫn tưởng cô là tiếp tân ở trung tâm mang nước lên cho giáo viên nên e cũng chẳng biết phải chào hỏi ra sao. Rồi cứ thấy cô loay hoay với đống giấy tờ mãi chả ra khỏi lớp sau đó cô ngồi nói chuyện thì em mới biết. Lúc đó chỉ có 1 suy nghĩ là "Trời ơi, giáo viên gì mà trẻ mà kute vậy". Hai tháng nhanh thật vậy là đã đến ngày ngồi đây viết thư tay cho cô. Cảm giác vừa buồn lại vừa vui. Chia tay lớp chia tay cô nhưng đồng t hời cũng hoàn thành khóa học với biết bao nhiêu điều đc trang bị bổ ích để tiếp tục tiến lên phía trước. Nói về cô thì chắc cả ngày ko hết những thứ em mong đạt được, mặc dù nhiều lúc bị cô "ném đá" cũng hơi bị " a cay" nhưng giờ thì quên hết rồi chỉ còn nhớ những giờ giảng bài rất chi là funny của cô. Không những giảng bài chi tiết tỉ mỉ mà cô còn hết mực quan tâm đến mọi người trong lớp, thật sự là muốn nhác học cũng ko được. Có hôm đến lớp cả lớp không thuộc bài thấy đc nét buồn trên khuôn mặt cô vậy mà cô vẫn ko nản mà nhắc lại bài và giảng lại cho cả lớp. Ôi! Em muốn khóa học sau lại tiếp tục đc cô "ném đá' nhưng ko biết có đc ko . Thôi em đi chuẩn bị bài đây ko lại đc quyên góp vào quỹ ươm mầm tài năng lần nữa. hihi. Chúc cô Thu Ba ngày càng kute, càng ngày càng nghiêm khắc hơn cho những khóa sau phải chịu khổ hơn chúng em.
Iu cô.